GỬI THÔNG ĐIỆP - CLICK !! Chỉ dành cho thành viên có nick màu hoặc trên 30 bài viết ... | |
| | góc MU(chuyên mục mới của forum) | |
| Tác giả | Thông điệp |
---|
| | | | thanhdat_206
Tổng số bài gửi : 192
Join date : 09/07/2011
Age : 27
Đến từ : 9a3 vip
| | | | | | Tiêu đề: góc MU(chuyên mục mới của forum) Fri Jul 29, 2011 10:24 am | |
| |
| | | | | | | cev_wls2
Tổng số bài gửi : 730
Join date : 01/01/2011
Age : 27
Đến từ : ndc thân iu
| | | | | | Tiêu đề: Re: góc MU(chuyên mục mới của forum) Fri Jul 29, 2011 10:28 am | |
| |
| | | | | | | thanhdat_206
Tổng số bài gửi : 192
Join date : 09/07/2011
Age : 27
Đến từ : 9a3 vip
| | | | | | Tiêu đề: Re: góc MU(chuyên mục mới của forum) Fri Jul 29, 2011 10:31 am | |
| |
| | | | | | | thanhdat_206
Tổng số bài gửi : 192
Join date : 09/07/2011
Age : 27
Đến từ : 9a3 vip
| | | | | | Tiêu đề: Re: góc MU(chuyên mục mới của forum) Fri Jul 29, 2011 10:34 am | |
| | | | | PHẦN 1:MỘT SỐ THÔNG TIN CƠ BẢN Tên đầy đủ Manchester United FC Biệt danh quỷ đỏ\ Red Devils[1] Thành lập 1878, với tên Newton Heath L&YR F.C. Sân vận động Old Trafford — Sức chứa 75.958[2] Chủ sở hữu Malcolm Glazer Đồng chủ tịch Joel & Avram Glazer Quản lý Alex Ferguson Giải đấu Giải bóng đá ngoại hạng Anh 2010-11 Thứ 1 Manchester United Football Club là một câu lạc bộ bóng đá Anh, trụ sở tại Trafford, Greater Manchester. Đây là một trong những câu lạc bộ thành công nhất tại nước Anh và là câu lạc bộ giàu thành tích bậc nhất nước Anh từ năm 2011, đã từng vô địch bóng đá Anh với kỷ lục 19 lần, đoạt Cúp FA 11 lần và UEFA Champions League 3 lần nên được biết đến như là một trong những tên tuổi lớn nhất trong thể thao. Manchester United có lượng khán giả đến sân trung bình cao nhất nước Anh trong 50 năm qua; bên cạnh đó họ đang giữ kỷ lục 19 lần vô địch quốc nội và theo đó được xem là câu lạc bộ vĩ đại nhất nước Anh.
Câu lạc bộ được hình thành với cái tên Newton Heath (L & Y.R. F.C) vào năm 1878 và là một đội làm việc thuộc ga xe lửa Lancashire and Yorkshire Railway tại Newton Heath. Sau khi suýt phá sản vào năm 1902, câu lạc bộ được tiếp quản bởi J.H. Davies - người đã đổi tên nó thành Manchester United như ngày nay. Manchester United chọn Sir Matt Busby làm huấn luyện viên sau Thế chiến thứ hai, và chính sách chưa bao giờ được nghe đến lúc bấy giờ của ông trong việc lấy phần lớn cầu thủ từ đội trẻ đã mang lại thành công, với việc đội bóng đoạt giải vô địch quốc gia vào năm 1956 và 1957. Thành công ấy bị tạm dừng bởi thảm họa máy bay tại München vào năm 1958, trong đó tám cầu thủ của đội đã thiệt mạng. Nhiều người đã nghĩ đội bóng có lẽ đã gục ngã, nhưng một lần nữa Busby sau khi bình phục đã xây dựng một đội hình mạnh khác mà sau đó đã đoạt giải vô địch quốc gia các năm 1965 và 1967, và trở thành đội bóng Anh đầu tiên vô địch Cúp C1 châu Âu năm 1968.
Manchester United không có được những thành công lớn như vậy cho đến thập niên 1990 và những năm đầu 2000, khi Sir Alex Ferguson dẫn dắt đội đoạt 8 chức vô địch giải ngoại hạng trong 11 mùa giải. Vào năm 1999, Manchester United trở thành đội bóng đầu tiên đoạt ba chức vô địch trong một mùa giải - ngoại hạng Anh, cúp FA và UEFA Champions League - một kỉ lục đến giờ vẫn chưa bị phá vỡ. Câu lạc bộ được vận hành dưới dạng công ty hữu hạn cổ phần từ 1991, và khả năng bị giành quyền kiểm soát là rất cao. Sự cố gắng tiếp quản câu lạc bộ của Rupert Murdoch đã bị ngăn chặn bởi chính phủ Anh vào năm 1999, nhưng vào năm 2005 Malcolm Glazer hoàn thành một cuộc tiếp quản không thân thiện, bất chấp sự ngăn cản đáng kể từ nhiều cổ động viên của United.
Hiện nay, cái tên Manchester United được nhiều người yêu bóng đá nhắc đến nhất, fan của đội bóng này nhiều hơn bất kỳ câu lạc bộ nào . Nếu tính riêng ở châu Á, thì cổ động viên của Manchester United chiếm tuyệt đối
thanhdat_206 | | | | | |
| | | | | | | thanhdat_206
Tổng số bài gửi : 192
Join date : 09/07/2011
Age : 27
Đến từ : 9a3 vip
| | | | | | Tiêu đề: Re: góc MU(chuyên mục mới của forum) Fri Jul 29, 2011 10:37 am | |
| | | | | PHẦN 2:CÁC GIAI ĐOẠN LỊCH SỬ Những năm đầu (1878-1945)Manchester United được thành lập năm 1878, mặc dù dưới một cái tên hoàn toàn khác - Newton Heath LYR (Công ty Đường sắt Lancashire và Yorkshire).
Một chút hoài nghi về ảnh hưởng của mình đối với cuộc chơi trong nước, thậm chí trên thế giới, những người công nhân trong khu đường sắt tại Newton Heath chỉ muốn hưởng thụ niềm đam mê của mình qua những trận đấu với đội bóng của những bộ phận khác của công ty đường sắt Lancashire và Yorkshire hay những công ty đường sắt khác.
Thật ra, khi Liên đoàn bóng đá Anh được thành lập năm 1888, Newton Heath không nghĩ rằng họ đủ khả năng để trở thành những thành viên sáng lập như những câu lạc bộ khác trong đó có Blackburn Rovers và Preston North End. Thay vào đó họ đã chờ đến năm 1892 mới bắt đầu bước vào cuộc chơi. Tuy nhiên, họ bắt đầu mùa bóng đầu tiên thật tệ hại, đứng cuối bảng và phải đá trận play-off với Small Heath (nay là Birmingham City) để trụ lại.
Đoạn phim được biết đến sớm nhất của Manchester United là trận thắng 2–0 tại Burnley vào ngày 6 tháng 12 năm 1902, quay bởi Mitchell and Kenyon.
Đội Manchester United team vào mùa giải 1905/6. Họ đã giành ngôi á quân giải hạng nhì và được lên hạngNhững năm sau đó, Newton Heath gặp rất nhiều khó khăn về tài chính, thậm chí khi bắt đầu bước vào thế kỷ 20, họ đã dự định giải thể đội bóng. Tuy nhiên, một ông chủ nhà máy bia ở địa phương, John Henry Davies, đã đứng ra cứu câu lạc bộ. Chuyện kể rằng John Henry Davies chỉ biết về tình hình khó khăn của đội bóng khi ông bắt gặp một con chó của đội trưởng Newton Heath, Harry Stafford.
Davies quyết định đầu tư vào đội bóng chỉ với mong muốn được điều hành nó. Điều này đã dẫn đến việc thay đổi tên của đội bóng, sau một vài lựa chọn như Manchester Central và Manchester Celtic bị từ chối, cái tên Manchester United đã ra đời vào cuối tháng 4 đầu tháng 5 năm 1902.
Nhân vật có ảnh hưởng tiếp theo đến với Manchester United là Ernest Mangnall, người được bổ nhiệm làm thư ký cho đội bóng vào tháng 9 năm 1903 nhưng được biết đến nhiều hơn như là huấn luyện viên đầu tiên của câu lạc bộ. Câu lạc bộ của Ernest Mangnall, cùng với những cầu thủ mới ký được như thủ môn Harry Moger và tiền đạo Charlie Sagar, đã kết thúc ở vị trí thứ ba giải hạng hai mùa giải 1903/04 và 1904/05.
Mùa giải tiếp theo, 1905/06, đã chứng tỏ là một trong những mùa giải vĩ đại nhất trong giai đoạn đầu của Manchester United. Hàng trung vệ với Dick Duckworth, Alex Bell và đội trưởng Charlie Roberts có công rất lớn khi đưa đội vào tới vòng tứ kết cúp FA, nhưng quan trọng hơn là đội bóng đã kết thúc mùa giải với vị trí thứ hai giải hạng hai. 12 năm sau khi bị xuống hạng, Manchester United đã giành lại được vị trí của mình trong nhóm đầu.
Để chào mừng chiến thắng trở lại giải hạng nhất, Mangnall đã ký hợp đồng với Billy Meredith từ đối thủ kình định cùng thành phố Manchester City. Còn được đặt biệt danh là Phù thuỷ Xứ Uên, Meredith đã từng dính vào một vụ sì-căng-đan bán độ tại Manchester City và bị đưa ra bán đấu giá cùng với 17 cầu thủ khác. Mangnall nhanh chóng quyết định và đã có được chữ ký của Meredith trước khi cuộc đấu giá bắt đầu
Sự gia nhập của cầu thủ chạy cánh này đã mang lại cảm hứng cho toàn đội - Meredith đã kiến thiết vô số bàn thắng cho Sandy Turnbull trong mùa giải1907/08 khi Manchester United đoạt chức Vô địch Giải bóng đá Anh (Football League Championship) lần đầu tiên.
Danh hiệu thứ ba được bổ sung vào bảng danh dự của câu lạc bộ là Cúp FA, tại cuối mùa giải khốc liệt năm 1909. Manchester United đánh bại Bristol City 1-0 trong trận chung kết với bàn thắng của Sandy Turnbull.
Là nhà vô địch, năm 1908 Manchester United đã chơi trận đấu tranh cúp Charity Shield lần đầu tiên trong lịch sử của mình. Họ đã đánh bại đội đoạt cúp FA, Queen Park Rangers với tỷ số 4-0 nhờ vào một cú hat-trick của cầu thủ cùng họ với Sandy, Jimmy Turnbull.
Và như vậy chương đầu tiên trong lịch sử câu lạc bộ đã kết thúc trong tiếng tăm lừng lẫy, hứa hẹn nhiều thành tích hơn nữa trong giai đoạn tiếp theo, trong đó có việc chuyển sang một sân vận động mới, một thánh địa bất diệt đã ra đời – Old Trafford.
[sửa] Giai đoạn từ năm 1940 - 1949Thế chiến lần 2 nổ ra đã đẩy lùi bóng đá ra khỏi suy nghĩ của mọi người suốt giữa những năm từ 1939 đến 1946. Nhưng thậm chí khi giải đấu vắng bóng, Old Trafford vẫn được chăm sóc một cách cẩn thận.
Vào ngày 11/3/1941, sân vận động đã bị trúng bom trong suốt thời kì Quốc Xã Đức tấn công. Sự tấn công đó đã phá hủy toàn bộ khán đài chính, phòng thay đồ của cầu thủ và những phòng chuyên dùng.. Sự tàn phá đó là một điều gây xúc động mạnh nhưng sự lạc quan đã đến ngay sau đó không lâu.
Một người đàn ông đã gia nhập vào Manchester United, người được coi là quan trọng nhất trong lịch sử của câu lạc bộ Manchester United - Matt Busby, Cựu cầu thủ của Manchester City và Liverpool F.C. .Ông đến "Quỉ đỏ" vào năm 1945 với một bản hợp đồng ngắn hạn 5 năm nhưng không ai có thể ngờ, ông là huấn luyện viên của Manchester United suốt 25 năm sau đó.
Busby không mất nhiều thời gian để xây dựng đội hình cũng như thể hiện trình độ của mình, biến đổi một vài vị trí trong đó có cả những cầu thủ được coi là quan trọng trước đó. Ông cũng đã kiếm "bộ năm tiền đạo nổi tiếng" khi mua họ về trong cùng một thời điểm:Jimmy Delaney,Stan Pearson ,Jack Rowley, Charlie Mitten và Johnny Morris.
Tuy nhiên chữ kí quan trọng nhất mà Busby có được không phải là một huấn luyện viên mà là một trợ lý huấn luyện viên, người mà ông đã gặp trong suốt chiến tranh và được nhận định như một cánh tay phải hoàn hảo, Jimmy Murphy. Bộ đôi này đã cùng nhau hướng tới mục tiêu đưa United trở thành một quyền lực của bóng đá Thế Giới.
F.A Cup cũng là chức vô địch đầu tiên mà câu lạc bộ có được kể từ lần vô địch giải hạng nhất vào năm 1911 và đó cũng là mục tiêu số một mà giờ đây các chàng trai của Matt Bushy đang hướng tới . Trong suốt năm mùa giải đầu tiên ở United, Matt Bushy đã mang về cho câu lạc bộ 2 trong bốn chiếc cúp quan trọng nhất và 4 trong nhiều chiếc khác (1949/1950). Busby và Murphy đã bước những bước đầu tiên trên con đường xây dựng một đội bóng tuyệt vời và tất nhiên trước tiên phải có sự thay đổi trong thành tích ở nội địa. Họ đã có một chút thành công khi kết thúc mùa giải ở vị trí thứ hai sau Liverpool mùa giải 1946/47, một vị trí cao nhất câu lạc bộ có được trong 36 năm đó cũng là lý do chính cho sự lạc quan để rồi đội bóng đã giành được chức vô địch cúp liên đoàn trong cùng năm.
Những chàng trai của United trộn lẫn giữa những tài năng địa phương và các cầu thủ đã khẳng định được mình, United đã có thành tích đầu tiên của họ trong năm tiếp theo khi họ đánh bại đội bóng Blackpool với Stanley Matthews, Stan Mortensen, Harry Johnston trong trận chung kết F.A Cup 1948. Đó là lần đầu tiên sau 39 năm đội bóng "Quỉ đỏ" trở lại với chức vô địch từ năm 1909.
Những thành tích tuyệt vời đã mang người hâm mộ trở lại với đội bóng - đã có hơn 1 triệu người đến xem đội thi đấu trong mùa giải 1947/1948, cùng với đó là sự thoát khỏi nợ nần. Chắc chắn các fan sẽ không phải chờ quá lâu để "sờ" vào được những chiếc cúp mà họ khao khát bấy lâu nay....
[sửa] Giai đoạn 1950-1968Nếu mọi điều tốt đẹp phải kết thúc, điều đó hiển nhiên đúng với đội bóng dưới sự huấn luyện của Matt Busby. Sau hậu chiến, United đã có những thành công rực sáng vào thập niên 1950.
Sự bất đồng ý kiến về chiến thuật trong trận chung kết F.A Cup năm 1948 trong phòng thay đồ là một dấu hiệu không tốt đẹp cho sự tan rã chăng ? khi mà Johnny Morris rời Old Trafford đến Derby và Charlie Mitten mang tài năng của mình đến đất nước Nam Mĩ Colombia.Một vài người hâm mộ đã vô cùng lo lắng khi câu lạc bộ mất một số ngôi sao nhưng một vài khác trong số họ tỏ ra tin tưởng vào Bushy coi đó như một sự trung thành.
Kế hoạch tuyệt vời của người đàn ông Scotland đó là "những chàng trai trẻ cho tương lai", họ đã được chiêu mộ từ cuối những năm của thập niên 1940.Jackie Blanchflower và Roger Byrne là những cầu thủ trong lứa đầu tiên và họ đã được gán cho cái tên là "Babes" bởi một tờ báo trong trận ra mắt đầu tiên của họ vào mùa giải 1951/1952 ,United đã chiến thắng giải đấu quan trọng nhất (cúp hạng nhất cũ) lần đầu tiên kể từ năm 1911.
Byrne,21 tuổi, đã tham gia các trận đấu quan trọng và tỏ ra thành công, với 24 lần xuất hiện bao gồm 6 lần mà ghi được 7 bàn bên cánh trái, anh trở thành một hậu vệ trái thật sự và là đội trưởng của United trong 4 năm từ tháng 2 năm 1954.
Trong hai mùa bóng liên tiếp 1955/1956 và 1956/1957 .Byrne đã được nâng chiếc cúp vô địch với tư cách là một thủ quân của một đội bóng trẻ tuyệt vời bao gồm những cầu thủ trưởng thành dưới sự huấn luyện của Bushy.Eddie Colman, Mark Jones và David Pegg tất cả họ trở thành những người thường xuyên có mặt trong đội hình chính kể từ khi được đưa lên, sau một loạt chức vô địch ở F.A Cup dành cho lứa thanh niên bắt đầu vào năm 1953.
Không phải các tài năng đều là những cầu thủ do United đào tạo nhưng các huấn luyện viên của Man Utd tỏ ra hài lòng với những sự lựa chọn đúng đắn của họ :£30,000 với Tommy Tylor ,một tiền đạo từ Barnsley. Anh tỏ ra là một "chữ kí" xuất sắc khi tiếp tục có những bàn thắng cho cả câu lạc bộ và đội tuyển Anh. Một cuộc đầu từ tốt khác với thủ môn Harry Gregg đến từ Doncaster Rovers vào tháng 12 năm 1957.Với phí chuyển nhượng là £23,000, anh trở thành thủ môn đắt giá nhất lúc bấy giờ .Dường như ngay lập tức anh trở thành người chặn đứng các cú sút số một cho cả United và đội tuyển Bắc Ai-len.
Một tài năng trẻ xuất sắc khác cho cả câu lạc bộ và đội tuyển Quốc Gia Anh là Duncan Edwards. Một cầu thủ có sức mạnh, tài năng và sự trưởng thành mặc dù đang ở độ tuyển thiếu niên vì vậy Matt Bushy không thể nào mà không mang anh về United .Vào tháng 4 năm 1953 , anh trở thành cầu thủ trẻ nhất ở giải hạng nhất khi mới tròn 16 tuổi và 185 ngày. Một trận đấu đã cô đọng lại đượcmột đội hình Babes mới, xuất sắc của Bushy nhiều nhất đó là trận gặp Arsenal trên sân Highbury 1/2/1958. Trước 63,578 khán giả MU đã đánh bại "những khẩu thần công" với tỷ số 5-4 từ những bàn thắng của Ewards, Taylor(2),Bobby Charlton và Denis Viollet.
Buồn thay, trận đấu tuyệt vời nhất trong lịch sử bóng đá Anh cũng là một trận cầu cuối cùng của một đội bóng xuất sắc trong lịch sử United.Từ Highbury, các cầu thủ đáp máy bay đi thi đấu ở giải vô địch Châu Âu để tham gia trận đấu ở vòng 2 gặp "Sao đỏ Belgrade" và tỷ số của trận đấu là 3-3
Chiến thắng 5-4 trước đó là sự thể hiện của một tập thể vững mạnh, chuyến bay định mệnh trên bầu trời Munich diễn ra ngay sau đó ngày 6/2/1958 ,những tin tức về tai nạn thảm khốc bay về đã làm tăng lên nỗi buồn của thành Manchester..22 người đã mất bao gồm 7 cầu thủ là Byrne, Colman, Jones, Pegg, Taylor, Geoff Ben và Liam Whelan..cầu thủ thứ 8 là Duncan Edwards - đã không vượt qua khỏi chấn thương mặc dù đã được sự giúp đỡ nhiệt tình từ bệnh viên của nước Đức sau 15 ngày.
Sự đau buồn bao trùm lên câu lạc bộ, thành phố và các trận cầu trong một thời gian dài và dường như có một điều không thể tưởng tượng được rằng nếu United tìm được vinh quang sau thảm họa khủng khiếp.
Nhưng khi Matt Bushy không vượt qua được thương tích trầm trọng và phải có một cuộc điều trị lâu dài thì dường như United cũng có sự bấp bênh. Đội bóng được điều khiển bởi trợ lý huấn luyện viên Jimmy Murphy, họ đã vào được chung kết F.A Cup năm 1958. Họ đã bị thua trước Bolton Wanderers,12 tháng sau khi để thua Aston Villa cũng trong trận trung kết.
Mùa giải 1967-1968, MU lọt vào chung kết cúp C1 và giành chiến thắng 4-1 trước SL Benfica trên sân Wembley. Bobby Charlton mở tỉ số ở phút thứ 53 tuy nhiên sau đó phút thứ 75, tiền đạo Graca của Benfica lại ghi bàn gỡ hòa. Trận đấu phải bước sang hiệp phụ. Phút thứ 3 của hiệp phụ thứ nhất, George Best lập công giúp Quỷ Đỏ dẫn trước 2-1. Một phút sau đó, Brain Kidd ghi bàn, nâng tỉ số lên 3-1. Phút thứ 99, Bobby Charlton tung cú sút tuyệt đẹp vào góc xa khi đối mặt với thủ thành José Henrique, giúp cho Quỷ Đỏ tiến rất gần tới chức vô địch. Tỉ số 4-1 được giữ nguyên cho đến cuối trận và Manchester United đã giành được chiếc cúp C1 đầu tiên trong lịch sử CLB.
[sửa] 1969-1986 Logo của Manchester United cuối thập niên 1960 đầu thập niên 1970United vật lộn sau khi thay thế Busby bằng Wilf McGuinness và Frank O'Farrell trước khi Tommy Docherty trở thành huấn luyện viên vào cuối năm 1972. Docherty, hay "the Doc", cứu United khỏi việc xuống hạng mùa giải này nhưng cuối cùng United bị xuống hạng vào năm 1974. Đội bóng thăng hạng ngay lập tức sau một mùa giải và vào đến trận chung kết FA Cup năm 1976, nhưng đã bị Southampton đánh bại. Họ vào đến trận chung kết FA Cup lần nữa vào năm 1977, đánh bại Liverpool F.C. và ngăn chặn đối thủ này giành được cú ăn ba đầu tiên trong lịch sử mà sau đó United giành được vào năm 1999. Mặc dù có được thành công như vậy và sự gần gũi với cổ động viên, Docherty bị sa thải không lâu sau trận chung kết vì mối quan hệ của ông với vợ một nhà vật lí trị liệu bị phát hiện.
Dave Sexton thay thế dang duong làm huấn luyện viên vào mùa hè năm 1977 và thực hiện lối chơi phòng thủ hơn. Phong cách này không được sự đồng tình từ phía người hâm mộ, họ vốn quen với lối bóng đá tấn công mà Docherty và Busby đã sử dụng, và sau khi không giành được một chiếc cúp nào Sexton đã bị sa thải vào năm 1981.
Ông được thay thế bởi Ron Atkinson người mà ngay lập tức đã phá vỡ kỉ lục giá chuyển nhượng ở nước Anh khi mua về Bryan Robson từ West Brom. Đội hình của Atkinson nổi bật với những hợp đồng mới như Jesper Olsen, Gordon Strachan bên cạnh những cầu thủ trưởng thành từ đội trẻ Norman Whiteside và Mark Hughes. United đoạt vô địch FA Cup vào các năm 1983, 1985 và tràn ngập khát vọng vô địch giải quốc gia vào mùa giải 1985-86 sau khi đã giành chiến thắng trong 10 trận đầu tiên và nhanh chóng dẫn trước đối thủ 10 điểm vào tháng 10. Đội hình sụp đổ sau đó và United kết thúc mùa giải ở vị trí thứ tư. Lối chơi đơn điệu tiếp tục ở mùa giải sau, và khi United đứng trước nguy cơ bị xuống hạng lần nữa, Atkinson bị sa thải ngày 5 tháng 11 năm 1986 với số tiền bồi thường 100.000 bảng Anh.
[sửa] Kỷ nguyên của Alex Ferguson (1986-1999)Alex Ferguson thay thế Atkinson dẫn dắt đội và kết thúc mùa giải ở vị trí 11. Mùa giải tiếp theo (1987-88), United kết thúc ở vị trí thứ hai, với việc Brian McClair trở thành cầu thủ United đầu tiên sau George Best ghi được 20 bàn trong một mùa.
Tuy nhiên, United đi xuống vào năm 1989, với nhiều bản hợp đồng của Ferguson không được như sự trông đợi của người hâm mộ. Đã có sự suy đoán rằng Ferguson sẽ bị sa thải vào đầu năm 1990 nhưng chiến thắng tại vòng ba của FA Cup trước Nottingham Forest F.C. đã cứu vãn cả mùa giải và United đoạt vô địch FA Cup mùa này.
United giành chiến thắng tại Cúp các nhà vô địch Cúp quốc gia Châu Âu (European Cup Winners' Cup) vào mùa 1990-91, đánh bại nhà vô địch Tây Ban Nha Barcelona ở trận chung kết, nhưng ở mùa giải tiếp theo Manchester United để tuột chức vô địch giải quốc gia về tay địch thủ Leeds United. Trong lúc ấy vào năm 1991 câu lạc bộ được tung ra thị trường chứng khoán London với giá 18 triệu bảng Anh, do đó mang vấn đề tài chính của United ra trước công chúng, điều mà trước đó chưa từng xảy ra.
Vụ chuyển nhượng Eric Cantona vào tháng 11 năm 1992 mang đến cho United sức mạnh lớn, và họ kết thúc mùa giải 1992-93 với chức vô địch lần đầu sau năm 1967. Họ giành cú đúp (vô địch giải Ngoại hạng và FA Cup) lần đầu tiên vào mùa giải tiếp theo, nhưng huấn luyện viên huyền thoại đồng thời là chủ tịch câu lạc bộ Matt Busby mất vào ngày 20 tháng 1 năm 1994.
Ở mùa giải 1994-95, Cantona nhận án treo giò 8 tháng vì nhảy vào khán đài và tấn công một cổ động viên của Crystal Palace F.C.. Thua hai trận cuối cùng khiến cho United thành kẻ về nhì cả ở giải Ngoại hạng và FA Cup. Ferguson sau đó đã bán đi các cầu thủ chủ chốt và thay họ bằng các cầu thủ từ đội hình trẻ. Tuy vậy các cầu thủ trẻ, một vài trong số họ sau này nhanh chóng trở thành những cầu thủ nổi tiếng thế giới, đã thi đấu tốt một cách đáng ngạc nhiên và United giành cú đúp lần nữa ở mùa giải 1995-96.
Họ đoạt vô địch giải Ngoại hạng năm 1997, và Eric Cantona chia tay với sự nghiệp bóng đá ở tuổi 30, sớm hơn một vài năm so với phần lớn các cầu thủ khác. United khởi đầu mùa giải tiếp theo một cách suôn sẻ nhưng cuối cùng một loạt những chấn thương khiến họ về nhì cả giải Ngoại hạng Anh và FA Cup sau Arsenal F.C.
[sửa] Cú ăn ba (1998–99)1998-99 là mùa giải thành công nhất trong lịch sử câu lạc bộ, Manchester United trở thành đội bóng Anh đầu tiên đạt được cú ăn ba - vô địch cả giải Ngoại hạng Anh, FA Cup và Champions League trong một mùa giải. Trận chung kết Champions League hết sức thú vị khi United bị dẫn 1-0 khi trận đấu chỉ còn 1 phút, tuy nhiên hai bàn thắng ghi được ở phút bù giờ đã giúp họ giành được chiến thắng từ tay Bayern München. Hai tiền vệ trung tâm chủ chốt của United, Roy Keane và Paul Scholes, không được dự trận đấu này vì bị treo giò. Sau đó Ferguson được phong tước hiệp sĩ vì những đóng góp cho bóng đá Anh.
Vụ chuyển nhượng tiếp theo được cho là vô cùng thành công của Sir Alex chính là việc đưa về sân Old Trafford Cristiano Ronaldo từ CLB Sporting Lisbon với giá chuyển nhượng 12 triệu bảng vào năm 2004.07-08 là mùa giải vô cùng thành công với Ronaldo và MU khi anh đưa MU tới cú đúp UEFA Champion League và Premier League bằng 42 bàn thắng của mình.Sau mùa giải 2008-2009 két thúc, sự lo sợ của các fan Mu đã đến, Ronaldo tới Real Madrid với giá chuyển nhượng kỉ lục, 94 triệu euro, nhận mức lương khổng lồ:200000 bảng/ tuần sau thuế.
[sửa] Sau cú ăn ba (1999 - 2009) Alex FergusonUnited đoạt vô địch giải Ngoại hạng các năm 2000 và 2001 nhưng báo giới cho rằng những mùa giải này là thất bại vì đã thi đấu không thành công tại Champions League. Ferguson sử dụng lối chơi thiên về phòng thủ nhiều hơn khiến United khó bị đánh bại tại châu Âu nhưng điều đó đã không thành công, United kết thúc mùa giải 2002 ở vị trí thứ 3. Họ giành lại chức vô địch ở mùa giải 2002-03, nhưng phong độ đi xuống khi Rio Ferdinand nhận án treo giò 8 tháng vì bỏ lỡ một buổi kiểm tra doping. Họ chỉ vô địch F.A. Cup năm 2004, tuy nhiên đã loại Arsenal F.C. (vô địch giải Ngoại hạng Anh mùa này) trên đường đến trận chung kết.
Mùa giải 2004-05 United tiếp tục thi đấu không thành công vì khả năng ghi bàn kém cỏi, và United kết thúc mùa giải chỉ với một phần thưởng an ủi Carling Cup và chỉ về thứ 3 ở giải Ngoại hạng. Lúc này mặc dù chơi hay hơn Arsenal trong trận chung kết nhưng United bị thua sau loạt penalty. Cuối mùa giải đó Malcolm Glazer mua lại câu lạc bộ và biến nó thành tài sản riêng của mình.
United mở đầu mùa giải 2005-06 không suông sẻ, với việc đội trưởng Roy Keane rời câu lạc bộ sau khi chỉ trích công khai đồng đội, và sau khi thi đấu tệ hại ở vòng bảng, lần đầu tiên sau hơn 10 năm họ không được dự vòng đấu loại trực tiếp UEFA Champion's League.
Nhưng 3 năm sau đó là quãng thời gian tuyệt vời của MU, giành 3 chức vô địch Premier League liên tiếp, 1 cúp Champons League sau chiến thắng nghẹt thở trước Chelsea(2007-2008), 1 cúp thế giới Các câu lạc bộ tại Nhật Bản(2008-2009) và những thành công trên thị trường chuyển nhượng. Nhưng điều đáng tiếc nhất là MU đã không bảo vệ được chức vô địch Champons League năm 2008-2009 trước Barcalona. Và đó cũng là trận đấu cuối cùng của Ronaldo với MU.
[sửa] Vụ tiếp quản của Malcolm GlazerVào ngày 12 tháng 5 năm 2005, Malcolm Glazer - một doanh nhân Mỹ - đưa ra lời đề nghị mua lại câu lạc bộ với giá khoảng 800 triệu bảng Anh (1.47 tỉ dollar Mỹ). Vào ngày 16 tháng 5, ông tăng lượng cổ phần của mình tại United lên 75% - một tỉ lệ đủ để đưa câu lạc bộ ra khỏi thị trường chứng khoán và trở thành tài sản cá nhân, đồng thời thông báo rằng điều đó sẽ được thực hiện trong vòng 20 ngày. Vào ngày 7 tháng 7, Glazer chỉ định các con trai là Joel, Avram và Bryan làm giám đốc, cùng lúc đó Sir Roy Gardner từ chức chủ tịch cùng với hai giám đốc khác.
Một vài người hâm mộ United bày tỏ sự lo lắng khi câu lạc bộ rơi vào tay Glazer đã để lại cho United khoản nợ 265 triệu bảng, họ lo rằng Manchester United sẽ không có tiền để cạnh tranh trên thị trường chuyển nhượng với Liverpool, Real Madrid hay Chelsea. Glazer khẳng định rằng Sir Alex vẫn có thể liên hệ mua các tên tuổi lớn; tuy nhiên các bản hợp đồng của Ferguson từ sau tiếp quản trở nên dè dặt không bình thường.
[sửa] Mùa giải 2006-2007Hiện nay, một kỉ nguyên mới đang hình thành trên sân Old Trafford. Ngày 6 tháng 11 năm 2006, Sir Alex Ferguson đã kỉ niệm tròn 20 năm dẫn dắt Quỷ Đỏ. Mùa giải 2006/2007 bắt đầu, Manchester đã có được danh hiệu vô địch mùa Đông sau khi thua 2 trận, hoà 2 trận và thắng 14 trận, ghi được tổng cộng 41 bàn thắng (12 cái tên trong danh sách ghi bàn trong đó có 3 cầu thủ ghi 8 bàn là Saha - Ronaldo - Rooney) và để lọt lưới mình 9 bàn.
Manchester đã vô địch giải Ngoại hạng trước 2 vòng đấu sau khi thắng trận derby với Manchester City F.C. 1-0, trong khi Arsenal cầm hòa Chelsea 1-1 tại Emirates.
[sửa] Mùa giải 2007-2008 Bài hoặc đoạn này cần được wiki hóa theo các quy cách định dạng và văn phong Wikipedia. Xin hãy giúp phát triển bài này bằng cách liên kết trong đến các mục từ thích hợp khác.
Khác với việc chi tiêu khá dè dặt trong vài mùa giải gần đây, trước mùa giải 2007-2008, Manchester United đã không ngần ngại chi ra những khoản tiền lớn để mang về nhiều ngôi sao, đáng chú ý nhất là Carlos Tevez và Owen Hargreaves cùng hai ngôi sao trẻ Nani và Anderson.
Tuy được tăng cường về nhân sự, đương kim vô địch Giải Ngoại hạng Anh không có một khởi đầu như mong muốn. Họ mất hai trụ cột Wayne Rooney (chấn thương) và Cristiano Ronaldo (cấm thi đấu do thẻ đỏ) trong nhiều trận liền, cùng với việc Carlos Tevez chưa kịp hòa nhập với đội, hàng tấn công của Manchester United gặp rất nhiều khó khăn trong việc tìm kiếm bàn thắng.
Điều đặc biệt trong sự khởi đầu của mùa giải là chuỗi trận toàn thắng với tỉ số tối thiểu 1-0 trên khắp các mặt trận. Kết thúc chuỗi trận nghèo nàn về bàn thắng đó là chiến thằng đậm đà 4-0 trước Wigan trên sân nhà vào ngày 6 tháng 10 năm 2007. Ngày 20 tháng 10, Manchester thắng Aston Villa 4-1 và 27 tháng 10 Manchester giành chiến thắng 4-1 trước Middlesbrough; ngày 3 tháng 11 trên sân Emirates trận đấu giữa hai địch thủ là Arsenal và Manchester United kết quả hoà nhau với tỉ số 2-2.
Sau đó Manchester liên tục bám đuổi Arsenal trên bảng xếp hạng. Ở vòng đấu cuối của lượt đi, Arsenal bất ngờ bị Pormouth hạ trong khi MU có chiến thắng 4-0 ngay trên sân The Light của Sunderland, và MU trở thành nhà vô địch lượt đi.
Tuy nhiên không may là ngay sau đó thì họ lại thất bại trước một West Ham United, đội bóng đã 2 lần vượt qua họ mùa trước. MU đang khiến người hâm mộ họ hết sức lo lắng
Tuy vậy MU đã giành chiến thắng 1-0 trước Birmingham City và tiếp tục bán đuổi Arsenal với 2 điểm ít hơn. Ngày 12-1-2008 sau trận hòa 1-1 thất vọng của Arsenal trước Birmingham các cầu thủ MU tràn đầy khí thế khi tiếp các cầu thủ Newcastle trên sân nhà và giành chiến thắng vang dội với tỷ số 6-0, với hat-trick của C.Ronaldo và đòi lại ngôi đầu.
Ngày 19-1-2008 MU tiếp tục giành chiến thắng 2-0 trước đội bóng khó chơi Reading và giữ vững ngôi đầu.
Trong khuôn khổ cúp FA MU sẽ gặp Tottenham Hotspur tại vòng 4 sau khi vượt qua Aston Villa tại vòng 3.
Tại Champions League Mu là đội bóng thi đấu xuất sắc nhất tại vòng đấu bảng với 5 trận thắng và 1 trận hòa. Tại vòng 2 MU gặp đương kim vô địch quốc gia Pháp Olympique Lyonnais.
Và ngày 11-5-2008, vòng đấu cuối đầy kịch tính giữa hai cặp đấu Manchester-Wigan và Chelsea-Bolton, khi 2 đội MU và Chelsea đều đồng điểm. Kết quả MU đã giành ngôi vô địch PL với 87 điểm (HS: 80-22), Chel 85 điểm(65-26) khi để Bolton cầm hòa 1-1
Tại Champions League Mu là đội bóng thi đấu xuất sắc nhất tại vòng đấu bảng với 5 trận thắng và 1 trận hòa. Tại vòng 2 MU gặp đương kim vô địch quốc gia Pháp Olympic Lyon, vượt qua AS Roma và Barcelona ở tứ kết và bán kết. Tại trận chung kết với Chelsea, họ dẫn trước 1-0 nhờ bàn thắng của Ronaldo nhưng bị gỡ hòa do công của Frank Lampard, tuy nhiên MU đã giành chiến thắng đầy vất vả sau loạt đá luân lưu kịch tính và giành được chiếc Cup C1 thứ 3 trong lịch sử câu lạc bộ.
Bên cạnh đó Cristiano Ronaldo cũng đã giành được danh hiệu tiền đạo xuất sắc nhất UEFA Champions League và danh hiệu cầu thủ xuất sắc nhất UEFA Champions League
[sửa] Mùa giải 2008-2009MU phát triển phong cách phòng thủ hơn trong mùa 2008-09, dựa vào Rio Ferdinand, Nemanja Vidić, và Patrice Evra và những người khác. Thủ môn Edwin van der Sar giữ tổng cộng 21 trận sạch lưới trong giải Ngoại hạng, từ 15 Tháng mười một - 4 Tháng ba không thủng lưới một bàn nào trong tất cả các giải.
Ngày 21 Tháng Mười Hai 2008, MU đem về phòng truyền thống một danh hiệu nữa với một chiến thắng trong FIFA Club World Cup, đánh bại LDU Quito Ecuador 1-0 tại Nhật Bản, Wayne Rooney ghi bàn thắng duy nhất. Hai tháng sau, họ đoạt League Cup, sau khi đánh bại Tottenham Hotspur 4-1 trên chấm phạt đền. Vào ngày 16 Tháng Năm, MU bảo vệ Premier League lần thứ 11 của họ - và chức vô địch quốc gia lần thứ 18 - sau trận hòa 0 -- 0 trên sân nhà với Arsenal.
Vào ngày 27 Tháng Năm 2009, Barcelona đánh bại Manchester United 2-0 trong trận chung kết Champions League tại Rome, với các bàn thắng của Samuel Eto'o và Lionel Messi.Trận chung kết Champions League là trận đấu cuối cùng cho cả Carlos Tévez. - Hợp đồng cho mượn kết thúc vào ngày 30 tháng 6 - và Cristiano Ronaldo - người đã được bán cho Real Madrid với 80.000.000 £, phá vỡ kỷ lục chuyển nhượng thế giới của Kaká từ Milan sang Real với giá 56.000.000 £. Tuy nhiên, MU bù đắp tổn thất bằng cách kí Michael Owen miễn phí, Antonio Valencia với giá 17.000.000 £ và Gabriel Obertan với £ 3.000.000.
[sửa] Mùa giải 2009-2010Mùa 09-10 khởi đầu tốt cho Manchester United dù vắng bóng Cristiano Ronaldo, tuy họ thua Chelsea tại siêu cúp nước Anh (hai đội hòa nhau sau 120' và phải phân thắng bại trên chấm 11m) và cú sốc 1-0 thua Burnley tại Turf Moor. Một chuỗi chiến thắng theo sau đó, bao gồm derby 4-3 thắng Manchester City, với bàn quyết định phút 96 bởi Michael Owen. Tuy nhiên, đội có màn trình diễn nghèo nàn với Liverpool, kết quả là một thất bại 2-0 ở Anfield. Vào ngày 03 tháng một năm 2010, Manchester United bị sốc với trận thua 1-0 đối thủ truyền kiếp Leeds United ở sân nhà trong vòng ba FA Cup.
Manchester United đánh bại Aston Villa 2-1 tại Wembley để bảo vệ Carling Cup, đây là lần đầu tiên trong lịch sử của câu lạc bộ mà họ bảo vệ thành công một danh hiệu trong một giải đấu loại trực tiếp.
Trong giai đoạn loại trực tiếp của Champions League, United đã hạ AC Milan. Họ giành chiến thắng đầu tiên tại San Siro 3-2, nhờ hai bàn thắng của Wayne Rooney. Trận lượt về, United nghiền nát đối thủ 4-0, với Rooney một lần nữa ghi được hai bàn thắng. Kết quả là, họ tiến vào tứ kết, với tổng tỉ số 7-2. Điều này cũng đánh dấu trận đấu trở lại của David Beckham về sân Old Trafford. Anh nhận được sự đón tiếp nồng hậu đáng kinh ngạc từ những người hâm mộ MU. Sau đó MU vào trận tứ kết gặp Bayern Munich, trận lượt đi trên sân khách mặc dù dẫn trước rất sớm từ phút thứ 2 nhờ bàn thắng của W.Rooney nhưng họ lại không may khi để thất bại 2-1 nhờ 2 bàn thắng của Ribéry và Olíc. Trận lượt về trên sân Old Trafford, dù sớm dẫn trước 3 bàn nhờ cú đúp của Nani và 1 bàn của Darron Gibson; tuy nhiên Munich cũng đã kịp ghi 2 bàn. Với tổng tỉ số hai lượt trận là 4-4 nhưng MU bị loại do luật bàn thắng sân khách .
Sau đó 4 ngày họ phải tiếp đón đội bóng kình địch là đối thủ cạnh tranh trực tiếp đến ngôi vô địch Primier League là Chelsea, họ đã để thua 2-1 do sự thiếu vắng chân sút chủ lực Wayne Rooney và những sai lầm cực kì ngớ ngẩn của tổ trọng tài. Sau đó là trận hòa 0-0 đáng thất vọng trước Blackburn khiến họ kém Chelsea tới 4 điểm trên BXH nhưng may mắn là ở vòng đấu sau đó họ đã có chiến thắng đầy kịch tính trước Man City đội bống kình địch cùng thành phố nhờ pha lập công ở phút thứ 93 của lão tướng Paul Scholes.Sau đó Chelsea cũng thất thủ 2-1 trước Tottenham Hotspur và MU chỉ còn kém Chelsea 1 điểm và chức vô địch cũng chỉ được định đoạt trong vòng đấu cuồi cùng của mùa giải. Cuối cùng, MU không thể làm nên lịch sử với 4 lần đăng quang liên tiếp, vì Chelsea đã có chến thắng dễ dàng 8 - 0 trước Wigan Athletic ở vòng đấu cuối, vòng 38.
[sửa] Mùa giải 2010-2011Họ khởi đầu mùa giải bằng chiến thắng hủy diệt Chelsea 3-1 trên sân Wembley trong trận siêu cúp Anh. Nếu xét theo bề dày lực lượng và tình hình tài chính thì đây là mùa giải rất thành công của MU. MU bước vào mùa giải mới với khoản nợ gần 700 triệu £, do đó họ đã trải qua mùa hè chuyển nhượng khá thầm lặng ( 2 bản hợp đồng đáng chú ý là Chicharito và Bebé ;Chicharito được đánh giá là bản hợp đồng thành công nhất giải Ngoại Hạng và ngược lại đối với Bebé ); và đội hình thi đấu của họ bị đánh giá khá thấp (do không có nhiều ngôi sao chất lượng nhất là sau khi CR7 ra đi năm 2009), không những so với đại kình địch Chelsea, Arsenal, mà còn với Manchester City hay Tottenham Hotspur.
MU có chiến thắng mở màn 3-0 trước Newcastle tại vòng 1. Họ thi đấu khá ổn định ở sân nhà mùa giải này, nổi bật là chuỗi 19 trận bất bại tại đấu trường Primier League (thắng 19 trận, chỉ hòa 1 trận trước WBA trong một trận cầu khó hiểu). Thành công này đến do chiến thuật xoay vòng cầu thủ và khả năng xây dựng tinh thần thi đấu kỳ tài của Sir Alex. Điều đặc biệt là MU thi đấu khá bết bát trên sân khách (chỉ thắng có 5 trận so với 11 trận của mùa trước) với những trận hòa vất vả trước Blackburn Rovers, Aston Villa, Birmingham City... và trận thua Wolverhampton tại vòng 26 (chính trận thua này đã chấm dứt chuỗi 19 trận bất bại của MU). MU đã dẫn đầu bảng xếp hạng 5 tháng ( từ tháng 1/2011 ). Kể từ vòng 33 trở đi, khi Chelsea bắt đầu hồi sinh còn Arsenal tụt lại sau với những trận thua, thì Danh Hiệu Vô Địch Primier League 2010-2011 trở nên khó đoán hơn với cuộc đua Song Mã hấp dẫn giữa Manchester United và Chelsea. Trận đấu được xem là chung kết của cả mùa giải chính là trận thư hùng giữa 2 đội này trên sân Old Trafford của MU, ở vòng 36. Kết quả MU đã giành chiến thắng 2-1 thuyết phục với các pha làm bàn của tài năng trẻ Chicharito (chỉ ngay giây thứ 36 của trận đấu sau đường chuyền của Park Ji-sung và trung vệ Đội trưởng Vidíc (bàn thắng còn lại của Chelsea do công của F.Lampard; theo đó, MU đã bỏ Chelsea 6 điểm trên bảng xếp hạng, họ đã chạm một tay vào chức vô địch. Ở 2 vòng đấu cuối, MU có trận hòa nhọc nhằn trước Blackburn Rovers để đăng quang Primier League 2010-2011. Tuy nhiên cúp không được trao ngay trận đấu đó vì FA không muốn làm giảm sự chú ý đối với trận chung kết cúp FA giữa Manchester City với Stoke City chỉ vài giờ sau đó. Họ đã trở thành nhà vô địch với số điểm ít nhất (80 điểm) và thành tích sân khách tệ nhất trong vòng 1 thập niên qua. Nhưng bất chấp tất cả, chức vô địch này đã nâng tổng số chức vô địch đấu trường quốc nội của MU lên con số 19. Họ đã chính thức vượt mặt Liverpool F.C để trở thành CLB bóng đá giàu thành tính nhất nước Anh cho đến hiện tại.
Ngoài ra, MU đã thành công khi vào đến Bán Kết Cúp FA sau khi hạ hàng loạt đối thủ trong đó đáng chú ý là Liverpool ở vòng 3 và Arsenal ở tứ kết, họ không may để thua Manchester City 0-1 ( đội sau này đã giành cúp FA 2010-11 )
Ở đấu trường danh giá nhất Châu Âu EUFA Champions League, MU cũng đạt được thành công khi tiến đến trận Chung Kết. Họ đã vượt qua vòng đấu bảng với thành tích 8/8 trận bất bại và là đội có hàng phòng thủ mạnh nhất (chỉ lọt lưới 4 bàn). Ở vòng 1/16, sau trận lượt đi "thoát chết" với tỉ số 0-0, MU đã giành chiến thắng 2-1 trận lượt về với Olympique de Marseille tại sân nhà Old Trafford. 2 trận đấu với đại kình địch Chelsea ở vòng Tứ Kết là 2 trận được đánh giá là giàu cảm xúc nhất của MU tại cúp C1 2010-2011. Lượt đi trên sân Stamford Bridge của Chelsea, MU đã bất ngờ giành chiến thắng 1-0 sau pha phối hợp chính xác và đẹp mắt như trong Sách Giáo Khoa Bóng Đá mà người kết thúc là Wayne Rooney. Lượt về, người hâm mộ càng chứng kiến phong độ tuyệt vời của MU khi họ chiến thắng thuyết phục 2-1 với 2 bàn thắng của Chicharito và Park Ji-sung. Ở vòng Bán kết, MU đã không tốn nhiều sức vượt qua "chú ngựa" ô của giải là Schakle 04 ngay tại sân nhà của Schakle. Một tuần sau đó ngay tại Old Trafford họ đè bẹp Schakle với tỉ số 4-1 chỉ với đội hình 2! .Họ vào chung kết cúp C1 lần thứ 3 chỉ sau 4 năm. Trận chung kết trong mơ diễn ra giữa FC Barcelona và Manchester United ngày 28/5/2011 tại Sân vận động Wembley (London, Anh) đã kết thúc với tỉ số 3-1 nghiêng về đội bóng xứ Catalunya. Barcelona đã trình diễn thứ bóng đá tuyệt hảo Tiqui-Taca và giành chiến thắng xứng đáng với các pha lập công của Lionel Messi, David Villa và Pedro Rodriguéz. Nhưng MU dưới bàn tay Sir Alex đã có một trận cầu đẹp và fairplay với nhiều pha phản công chất lượng; khán giả túc cầu vẫn nể trọng MU là một thế lực ở Châu Âu. Sau trận đấu này họ chính thức chia tay 2 huyền thoại là Van der Sar và Paul Scholes.
MU đã lập kỷ lục mới khi thu về hơn 62 triệu £ tiền bản quyền truyền hình cho mùa giải Primier League 2010-2011 và nhiều khoản thưởng khổng lồ từ EUFA, FA... Tình hình tài chính năm 2011 của MU đã khả quan hơn, khi dư nợ của họ chỉ còn khoảng 450 triệu €; điều này hứa hẹn một mùa hè chuyển nhượng sôi động cho họ.
thanhdat_206 | | | | | |
| | | | | | | thanhdat_206
Tổng số bài gửi : 192
Join date : 09/07/2011
Age : 27
Đến từ : 9a3 vip
| | | | | | Tiêu đề: Re: góc MU(chuyên mục mới của forum) Fri Jul 29, 2011 10:44 am | |
| | | | | PHẦN 3:CÁC THÀNH TÍCH VÀ KỶ LỤC Thành tích của CLBGiải vô địch quốc gia: 19*(kỉ lục) 1908, 1911, 1952, 1956, 1957, 1965, 1967, 1993, 1994, 1996 1997, 1999, 2000, 2001, 2003, 2007, 2008, 2009, 2011 Giải hạng nhất: 2 1936, 1975 Cúp FA: 11 1909, 1948, 1963, 1977, 1983, 1985, 1990, 1994, 1996, 1999, 2004 Cúp Liên đoàn bóng đá Anh: 4 1992, 2006, 2009 ,2010 Siêu cúp Anh: 18 1908, 1911, 1952, 1956, 1957, 1965*, 1967*, 1977*, 1983, 1990* 1993, 1994, 1996, 1997, 2003, 2007, 2008, 2010 (* đồng đoạt cúp) Cúp C1/UEFA Champions League: 3 1967-68, 4-1 (thắng SL Benfica) 1998-99, 2-1 (thắng FC Bayern München) 2007-08, 1-1 (6-5) (thắng Chelsea FC) Á quân 2008-2009 0-2 (thua Barcelona) Á quân 2010-2011 3-1 ( thua Barcelona)
Cúp C2: 1 1991 Cúp Liên lục địa: 1 1999 Siêu cúp bóng đá châu Âu: 1 1991, Đội thể thao xuất sắc nhất trong năm của BBC Sports: 2 1968 & 1999 Giải vô địch bóng đá thế giới các câu lạc bộ: 1 2008 (thắng LDU Quito 1-0).
(*)Tính đến 14/05/2011.
[sửa] Thành tích cá nhânTính trong thời gian họ chơi cho Manchester United
Quả bóng vàng châu Âu Denis Law – 1964 Bobby Charlton – 1966 George Best – 1968 Cristiano Ronaldo – 2008 Giày vàng châu Âu Cristiano Ronaldo (31 bàn thắng) – 2008 UEFA Club Footballer of the Year David Beckham – 1999 Cristiano Ronaldo – 2008 Cầu thủ xuất sắc nhất năm của FIFA Cristiano Ronaldo – 2008 [sửa] Kỷ lụcNgày 14-05-2011, Manchester United Trở thành đội bóng giàu thành tích nhất nước Anh với 19 lần vô địch giải Ngoại Hạng Anh và 11 lần vô địch cúp FA. Ngày 14-05-2011, Giggs lại lập kỷ lục: Với việc vào sân thay người trong trận đấu Blackburn (1-1) MU, tiền vệ xứ Wales đã chính thức vượt qua cột mốc 572 trận ra sân tại Premier League của thủ thành James Ngày 27-4-2011, trong trận đấu Schalke 04- Manchester United, Ryan Giggs đi vào lịch sử là cầu thủ già nhất ghi bàn khi mỡ tỷ số trong chiến thắng 2-0. Thành tích trước đây thuộc về Maldini. Trên đấu trường châu Âu, Man United cũng xác lập nhiều kỉ lục:(tính đến mùa 2010-2011). 1.Đá nhiều trận nhất: Manchester United (163). 2.Xuất hiện nhiều nhất: Manchester United 16 (bao gồm cả mùa giải 2010-11). 3.Thắng nhiều trận nhất: Manchester United 87 4.Chuỗi trận không thua dài nhất: Manchester United 25 (2007-2009) 5.Thủ môn giữ sạch lưới nhiều trận nhất: Edwin van der Sar (Ajax/Juventus/Manchester United) 44 6.HLV có nhiều trận nhất: Alex Ferguson (Manchester United) 163 7.HLV có nhiều lần vô địch nhất: Ferguson (Manchester United)/Carlo Ancelotti (AC Milan)/Ottmar Hitzfeld (Borussia Dortmund/Bayern Munich)/Vicente Del Bosque (Real Madrid)/Jose Mourinho (Porto/Inter Milan) 2 8.Ghi nhiều bàn nhất trong một mùa giải: Ruud van Nistelrooy (Manchester United) 12 (2002-2003) Thủ thành Edwin van der Sar chính là thủ môn giữ sạch lưới trong thời gian lâu nhất ở giải Ngoại hạng Anh, và cũng là toàn châu Âu(mùa 2008-2009). Trận thắng đậm nhất: 10-1 v Wolves, Giải hạng nhất, 15 tháng 10 1892 Trận thắng đậm nhất ở giải Ngoại hạng Anh: 9-0 Ipswich Town tháng 3 năm 1995 Trận thắng đậm nhất khi đấu Cúp: 10-0 v Anderlecht, Cúp C1, vòng sơ loại, 26 tháng 9 1956 Trận thắng trên sân khách đậm nhất: 8-1 v Nottingham Forest tháng 2 năm 1999 Trận thua đậm nhất: 0-7 v Blackburn Rovers, giải hạng nhất Anh, 10 tháng 4 1926 Trận thua đậm nhất khi đấu Cúp: 1-7 v Burnley, Cúp FA, vòng 1, 13 tháng 2 1901 Cầu thủ nhiều lần khoác áo nhất: Ryan Giggs (828 trận) Cầu thủ ghi nhiều bàn nhất: Bobby Charlton (249 bàn) Cầu thủ ghi nhiều bàn tại giải vô địch nhất: Bobby Charlton, 199 bàn trong giai đoạn 1956-73 Cầu thủ ghi nhiều bàn nhất ở giải vô địch một mùa giải: Dennis Viollet, 32 bàn giải hạng nhất, 1959-60 Cầu thủ ghi nhiều bàn trong 1 trận nhất: George Best 6 bàn vào lưới Northampton Town, 1970 Cầu thủ khoác áo đội tuyển quốc gia nhiều nhất: Bobby Charlton, 106 lần khoác áo đội tuyển Anh Cầu thủ thi đấu nhiều trận nhất tại giải vô địch: Bobby Charlton, 606 lần 1956-73 Kỉ lục về số khán giả trên sân nhà tại giải vô địch: Old Trafford 70.504 v Aston Villa, giải hạng nhất, 27 tháng 12 1920 Kỉ lục về số khán giả trong 1 trận đấu: Maine Road 83.250 v Arsenal, giải hạng nhất, 7 tháng 1 1948 Kỉ lục về số khán giả đến sân Old Trafford: 76.962, Wolves v Grimsby Town, Cúp FA vòng bán kết, 25 tháng 3 1939 Chuỗi trận bất bại lâu nhất (trên tất cả các mặt trận): 45 trận từ 24 tháng 12 1998 đến 10 tháng 3 1999 Số bàn thắng nhiều nhất ghi trong một mùa giải: 103 bàn ở các mùa 1956/57 và 1958/59 Số điểm đạt được nhiều nhất trong một mùa giải: 92 điểm ở mùa 1993/94 Cầu thủ ghi bàn nhanh nhất: 15 giây - Ryan Giggs v Southampton, giải vô địch, 6 tháng 2 1999 Cầu thủ ghi 4 bàn nhanh nhất: 13 phút - Ole Gunnar Solskjær v Nottingham Forest, giải vô địch, 18 tháng 11 1995 Mùa 2010-2011, tại đấu trường Champions League, Manchester United đã lọt vào vòng 2 mà chỉ thua duy nhất 1 bàn, đây là kỷ lục thua ít nhất từ khi giải đấu thay đổi thể thức mới. [sửa] Thi đấu ở giải hạng cao nhấtManchester United đã thi đấu 79 mùa giải ở giải đấu cao nhất cấp quốc gia (chỉ có Everton, Aston Villa, Liverpool và Arsenal có nhiều mùa giải hơn), các mùa giải kết thúc ở các vị trí như sau:
1 19 12 2 2 13 13 4 3 6 14 2 4 7 15 2 5 2 16 2 6 2 17 1 7 2 18 3 8 6 19 1 9 3 20 0 10 1 21 2 11 3 22 2
Manchester United là một trong 3 câu lạc bộ (hai câu lạc bộ kia là Liverpool và Arsenal) ở Anh có số lần kết thúc mùa giải ở vị trí thứ nhất nhiều hơn ở các vị trí khác.
thanhdat_206 | | | | | |
| | | | | | | thanhdat_206
Tổng số bài gửi : 192
Join date : 09/07/2011
Age : 27
Đến từ : 9a3 vip
| | | | | | Tiêu đề: Re: góc MU(chuyên mục mới của forum) Fri Jul 29, 2011 3:33 pm | |
| | | | | PHẦN 4:CỔ ĐỘNG VIÊN: Trước Thế chiến thứ hai, rất ít cổ động viên Anh đi theo cổ vũ cho đội bóng trong từng trận đấu bởi vấn đề thời gian và giá cả. Khi United và Manchester City chơi trên sân nhà vào những chiều thứ bảy, nhiều người sống ở Manchester đến sân xem United một tuần và City tuần sau. Sau chiến tranh, sự kình địch giữa hai đội bóng mạnh hơn và cổ động viên chỉ chọn một đội duy nhất để xem.
Khi United đoạt vô địch giải quốc gia năm 1956 họ có số khán giả đến sân nhà trung bình cao nhất giải, một kỉ lục đã được giữ bởi Newcastle F.C. trong một vài mùa trước. Sau thảm họa máy bay München năm 1958, nhiều người ở ngoài thành phố Manchester bắt đầu cổ động cho United và việc đi lại nhanh hơn và rẻ hơn khiến cho nhiều người bắt đầu theo đội bóng đến các trận đấu. Điều đó làm tăng sự cổ động cho United và là một lí do giúp cho United có lượng khán giả đến sân cao nhất giải trong phần lớn các mùa tiếp theo, ngay cả khi họ thi đấu ở giải hạng hai mùa giải 1974-75.
Mặc dù người ta thường thấy có ít người Manchester cổ động cho United (điều tương tự với Juventus và Bayern München), tờ Manchester Evening News đã một vài lần thực hiện một cuộc khảo sát người Manchester về đội bóng mà họ cổ vũ, kết quả United đều xếp đầu và có lần đã đạt tỉ lệ 66%. Một báo cáo vào năm 2002, Do You Come From Manchester?, chỉ ra United có số người đặt mua vé của mùa giải có mã vùng Manchester cao hơn Manchester City F.C., mặc dù tỉ lệ vé bán của City cho người dân Manchester trong tổng số vé cả mùa họ bán ra cao hơn. Manchester United ước lượng họ có 75 triệu người hâm mộ trên toàn thế giới, trong đó có 40 triệu người ở châu Á.
Cuối những năm 1990, đầu 2000, sự lo ngại của nhiều cổ động viên United trước khả năng đội bóng có thể bị mua lại tăng dần. Nhóm cổ động viên IMUSA (Independent Manchester United Supporters' Association - Hội cổ động viên Manchester United độc lập) đã hoạt động rất mạnh mẽ để ngăn cản kế hoạch mua lại câu lạc của Rupert Murdoch vào năm 1999. Một nhóm gây áp lực khác, Shareholders United Against Murdoch (bây giờ là Shareholders United) được thành lập trong khoảng thời gian này để kêu gọi cổ động viên mua lại cổ phiếu của câu lạc bộ, chừng mực nào đó đã làm tăng tiếng nói của cổ động viên trong vấn đề gây lo ngại cho họ, như giá vé và sự phân phối, và làm giảm nguy cơ các cá nhân hay tổ chức mà họ không mong muốn mua đủ cổ phiếu đề giành quyền kiểm soát đội bóng. Tuy nhiên, cách làm này thất bại khi ngăn cản Malcolm Glazer trở thành cổ đông lớn nhất của đội bóng. Nhiều cổ động viên giận dữ, và một vài trong số đó đã thành lập một câu lạc bộ mới với tên F.C. United of Manchester. Câu lạc bộ mới này thi đấu ở giải Hạt Tây Bắc (North West Counties League) hạng hai, và thu hút lượng khán giả mỗi trận khoảng trên 2500 người.
Từ khi Malcolm Glazer và gia đình lên nắm quyền trong Hội đồng Quản trị Man Utd, họ bị các CĐV đả đảo, phản đối thường xuyên và kịch liệt. Mâu thuẫn có lúc đã lên tới đỉnh điểm, khi nhà Glazer đem cầm cả đội bóng vào ngân hàng; khiến MU nguy khốn với tổng nợ khổng lồ gần 750 triệu £. Tuy nhiên, với những thành công của đội bóng những năm 2007-08, 2008-09, 2010-11, một bộ phận đã bắt đầu có thái độ thân thiện hơn với nhà Glazer.
thanhdat_206 | | | | | |
| | | | | | | thanhdat_206
Tổng số bài gửi : 192
Join date : 09/07/2011
Age : 27
Đến từ : 9a3 vip
| | | | | | Tiêu đề: Re: góc MU(chuyên mục mới của forum) Fri Jul 29, 2011 3:39 pm | |
| | | | | PHẦN 5:CÁC ĐỘI TRƯỞNG TRONG LỊCH SỬ Đội trưởng câu lạc bộKể từ năm 1882, 45 cầu thủ đã giữ vị trí đội trưởng của clb Newton Heath LYR F.C., Newton Heath F.C. hay Manchester United F.C.[194] Đội trưởng đầu tiên là E. Thomas, từ năm 1882 đến năm 1883.[194] Đội trưởng lâu nhất là Bryan Robson, từ năm 1982 tới năm 1994, mặc dù ông cùng giữ vị trí này với Steve Bruce từ năm 1992 cho tới năm 1994.[194] Roy Keane, từ năm 1997 đến 2005, là đội trưởng đạt nhiều danh hiệu nhất; anh giành được 4 chức vô địch giải ngoại hạng, 2 Cúp FA, 1 Siêu cúp Anh, 1 UEFA Champions League và 1 Cúp bóng đá liên lục địa. Sau khi Gary Neville giải nghệ vào năm 2011, đội trưởng hiện tại của clb là Nemanja Vidić.
Thời gian[194] Tên Ghi chú 1878–1882 Không rõ — 1882–1883 E. Thomas Được biết đến như là đội trưởng đầu tiên của clb 1883–1887 Sam Black — 1887–1891 Jack Powell Đội trưởng đầu tiên không phải là người Anh. 1891–1892 Bob McFarlane — 1892–1893 Joe Cassidy — 1893–1894 Không rõ — 1894–1896 James McNaught — 1896–1897 Caesar Jenkyns — 1897–1903 Harry Stafford Đội trưởng của Newton Heath và là đội trưởng đầu tiên của Manchester United. 1903–1904 John Willie Sutcliffe — 1904–1905 Jack Peddie — 1905–1913 Charlie Roberts — 1913–1914 George Stacey — 1914–1915 George Hunter — 1915–1917 Patrick O'Connell — 1917–1918 George Anderson — 1918–1919 Jack Mew — 1919–1922 Lal Hilditch — 1922–1928 Frank Barson — 1928–1929 Jack Wilson — 1929–1930 Charlie Spencer — 1930–1931 Jack Silcock — 1931–1932 George McLachlan — 1932 Louis Page — 1932–1934 Jack Silcock — 1934–1935 Bill McKay — 1935–1937 Jimmy Brown — 1937–1939 George Roughton — 1939–1940 Bill McKay — 1940–1944 Không có Không có giải đấu nào được tổ chức trong Thế chiến thứ hai. 1944–1945 George Roughton — 1945–1953 Johnny Carey Đội trưởng đầu tiên sau chiến tranh và là đội trưởng đầu tiên không phải người Vương quốc Anh. 1953 Stan Pearson — 1953–1955 Allenby Chilton — 1955–1958 Roger Byrne Chết trong tai nạn máy bay ở München.[195] 1958–1959 Bill Foulkes — 1959–1960 Dennis Viollet — 1960–1962 Maurice Setters — 1962–1967 Noel Cantwell Đồng đội trưởng với Denis Law từ 1964 tới 1967.[194] 1964–1968 Denis Law Đồng đội trưởng với Noel Cantwell từ 1964 tới 1967.[194] 1968–1973 Bobby Charlton — 1973–1974 George Graham — 1974–1975 Willie Morgan — 1975–1982 Martin Buchan — 1982 Ray Wilkins — 1982–1994 Bryan Robson Đội trưởng lâu nhất trong lịch sử Manchester United. Đồng đội trưởng với Steve Bruce từ 1992 tới 1994.[194] 1992–1996 Steve Bruce Đồng đội trưởng với Bryan Robson từ 1992 tới 1994.[194] 1996–1997 Eric Cantona Đội trưởng đầu tiên không phải người Vương quốc Anh hay Ireland. 1997–2005 Roy Keane Giành nhiều danh hiệu hơn bất cứ đội trưởng nào khác của United.[196] 2005–2011 Gary Neville Đội trưởng là người vùng Manchester đầu tiên kể từ thời Roger Byrne 2011–nay Nemanja Vidić Đội trưởng đầu tiên tới từ vùng Đông Âu.
thanhdat_206 | | | | | |
| | | | | | | thanhdat_206
Tổng số bài gửi : 192
Join date : 09/07/2011
Age : 27
Đến từ : 9a3 vip
| | | | | | Tiêu đề: Re: góc MU(chuyên mục mới của forum) Fri Jul 29, 2011 4:09 pm | |
| |
| | | | | | | thanhdat_206
Tổng số bài gửi : 192
Join date : 09/07/2011
Age : 27
Đến từ : 9a3 vip
| | | | | | Tiêu đề: Re: góc MU(chuyên mục mới của forum) Fri Jul 29, 2011 4:18 pm | |
| | | | | PHẦN 7:Sir Alex Ferguson và những người đã làm thay đổi lịch sử Manchester United! Khi Alex Ferguson đến nhận việc tại Old Trafford vào đầu tháng 11 năm 1986, sẽ không có bất cứ ai nghĩ rằng ông vẫn đảm nhiệm công việc này vào năm 2011. Tháng 12/2011, Ferguson sẽ kỷ niệm một phần tư thế kỷ làm huấn luyện viên cho United trong khi ông đã vượt qua kỷ lục huấn luyện United lâu nhất của Sir Matt Busby hồi tháng 12 năm ngoái. Đây là một con số thật sự đáng ngạc nhiên, nếu biết rằng theo số liệu công bố bởi Hiệp hội các huấn luyện viên giải VĐQG (League Manager Association) hồi năm ngoái, trung bình một huấn luyện viên tại Anh chỉ có nhiệm kỳ dài khoảng 1,4 năm.
Ferguson đã hồi sinh United trong thời gian ông tại vị, đưa một đội bóng từng đứng thứ 2 từ dưới lên trên bảng xếp hạng khi ông mới tới đây trở thành một thế lực cạnh tranh tại các giải đấu ở châu Âu. Ông cũng đã làm được cái việc mà các ông chủ United đã thuê ông thực hiện là phá kỷ lục vô địch quốc gia mà Liverpool từng độc chiếm.
Để làm được việc đó, ông đã phải tuyển dụng rất nhiều cầu thủ và nhiều người trong số họ vẫn được lấy ra làm ví dụ cho những cầu thủ tiêu biểu từng chơi cho một câu lạc bộ bóng đá cao quý và nổi tiếng như thế. Trong bài này, chúng ta sẽ nhìn lại vài gương mặt có ảnh hưởng lớn đến quá trình trên - một vài người không được người ta nhớ nhiều như những người khác.
Bên cạnh một vài cầu thủ, danh sách này cũng bao gồm những gương mặt nằm trong cơ cấu của đội bóng, những người đã tham gia hỗ trợ và đã có tác động lớn đến những thành quả mà câu lạc bộ đã đạt được.
Khác với các danh sách khác, danh sách này sẽ không ca ngợi các cầu thủ nổi tiếng mà mọi người hay nhắc tới. Thay vào đó nó sẽ tập trung vào một số người đã đứng ở trong bóng tối khi những người kia được tôn vinh và đó là mục đích của danh sách này - cung cấp một chút gì đó khác với thường lệ.
Một số trong những nhân vật có ảnh hưởng nhất trong lịch sử của Manchester United dưới thời Sir Alex Ferguson.
1/ Martin Edwards
Martin Edwards chưa bao giờ được coi là người thuộc giới túc cầu. Ông ấy thích chơi môn rugby - "môn thể thao của hooligans dành cho các quý ông chơi" - hơn là bóng đá - "môn thể thao của các quý ông chơi theo kiểu của các hooligans". Dù sao thì khi ông có cơ hội để tiếp nhận vị trí chủ tịch của câu lạc bộ Manchester United, ông cũng đã đảm nhiệm tốt công việc của mình.
Edwards và bản hợp đồng giá trị nhất của mình. Dưới "triều đại" kéo dài 22 năm của Edwards, Manchester United đã thuyết phục được Alex Ferguson đảm nhiệm chiếc ghế huấn luyện viên sau khi sa thải "Champagne Ron Atkinson". Đã có nhiều CLB của nước Anh tiếp cận Ferguson sau thành công của ông với Aberdeen: 3 chức VĐQG, 5 cúp Quốc gia Scotland và 2 cúp châu Âu. Wolverhampton Wanderers, Spurs và Arsenal đã cố đạt được chữ ký của ông nhưng rốt cuộc Ferguson chỉ cảm thấy phù hợp nhất với triển vọng ở United.
Edwards là nhân vật chính trong quá trình cải tổ United. Bằng trực giác kinh doanh của mình, ông là người đã dẫn đường cho Man United trở thành câu lạc bộ giàu nhất thế giới với một nền tài chính hùng mạnh, chẳng hạn như việc quyết định bán Mark Hughes cho Barcelona với giá 2,3 triệu Bảng Anh - mức giá chuyển nhượng kỷ lục tại thời điểm đó - hoặc quyết định mua Dwight Yorke với giá 12,6 triệu Bảng từ Aston Villa để rồi anh cùng Andrew Cole tạo thành bộ đôi sát thủ giúp ManUtd đoạt "Cú ăn ba" mùa 1998-1999 cùng các chức vô địch khác trong những năm tiếp theo. Chính bộ óc tổ chức siêu việt của Edwards giúp cho câu lạc bộ có sức mạnh cần thiết để từng bước trở thành thế lực thách thức chủ yếu với Liverpool - đội bóng giàu thành tích nhất bóng đá Anh.
Edwards - với sự kiên định của mình - đã ủng hộ Ferguson trong những năm đầu, cho HLV này cơ hội mà các HLV ngày nay luôn mơ ước. Khởi đầu ở CLB của Ferguson khá tốt khi ông đưa họ từ vị trí áp chót hồi tháng 11/1986 lên vị trí 11 vào cuối mùa giải. Mùa giải kế tiếp ông lại làm tốt hơn thế nhưng ông cũng chỉ có thể đền đáp sự tin tưởng của Edwards bằng chức vô địch đầu tiên vào năm 1990. Cúp FA năm 1990 là một điểm nhấn quan trọng trong sự nghiệp của Ferguson.
Người ta nói rằng khi đó Edwards thậm chí đã mất lòng tin vào khả năng của HLV người Scotland trong việc cải tạo số mệnh của United khi mà United đã có một mùa giải quá bết bát. Ngay cả sau khi United đã vô địch cúp FA mùa bóng đó, giới truyền thông vẫn cho rằng Edwards đã chuẩn bị để sa thải Ferguson nếu họ không đoạt cúp vì thành tích yếu kém của CLB trong suốt mùa giải và thậm chí những người hâm mộ đã kêu gọi sa thải Ferguson. Edwards đã liên tục bác bỏ tin này, tuyên bố rằng ông đã rất hài lòng với cách mà Ferguson đã tái cấu trúc đội bóng và ông chưa hề có ý định đuổi việc người cộng sự quê ở Glasgow.
Không nghi ngờ gì nữa, Maritn Edwards chính là người có ảnh hưởng lớn nhất đến sự nghiệp vinh quang của Ferguson. Nếu không có sự tin tưởng tuyệt đối của ông đối với những gì Ferguson tiến hành tại Old Trafford, nếu ông không quyết định giữ Ferguson lại trong những ngày đầu khó khăn cùng câu lạc bộ thì lịch sử bóng đá Anh và châu Âu cũng như thế giới trong 25 năm qua hẳn đã khác rất nhiều.
Sau Martin Edwards, Mark Robins là người đứng thứ hai trong danh sách "Sir Alex Ferguson và những người đã làm thay đổi lịch sử Manchester United!" sau khi ghi bàn quyết định giúp Quỷ Đỏ vượt qua Nottingham Forest năm 1990.
Mark Robins
Mùa giải 1990, United thi đấu không thành công khi bị loại khỏi League Cup và đang ở gần nhóm xuống hạng tại giải vô địch quốc gia. Chức vô địch cúp FA là cái đích phải đạt được để cứu vãn một mùa giải thất bát. Tại trận đấu vòng 3 cúp FA, United gặp Nottingham Forest của Brian Clough - đội bóng được gọi là "Vua đấu cúp" tại thời điểm đó - và trận đấu có xu hướng sẽ hòa. Trong tình thế đó, cũng như sau này chúng ta được chứng kiến, một người hùng xuất hiện từ bóng tối để đưa Quỷ Đỏ tới thành công.
Người hùng bước ra từ bóng tối Từ băng ghế dự bị, cầu thủ mới 20 tuổi Mark Robins - sản phẩm của lò đào tạo trẻ của Man Utd - được vào sân. Từ quả tạt của Mark Hughes, anh đánh đầu ghi bàn giúp United thắng trận 1-0. Bàn thắng này sau đó được mọi người gọi là "Bàn thắng cứu rỗi sự nghiệp của Ferguson tại United" và đánh dấu giai đoạn hồi sinh của Quỷ Đỏ. Họ thắng Crystal Palace trong trận đá lại trận chung kết cúp FA mùa đó (trận đầu tiên hòa 3-3) và đoạt danh hiệu đầu tiên dưới thời Ferguson.
Pha ăn mừng bàn thắng lịch sử
Bàn thắng quan trọng của Robins ghi trong trận đấu với Nottingham Forrest đã trở thành truyền thuyết tại United khi mà nhiều người tin rằng Ferguson lẽ ra đã bị sa thải nếu ông ấy không thắng trận đó. Các CĐV đã biểu tình đòi sa thải HLV, báo chí cũng nhảy vào kích động, thổi phồng nhiều việc khiến các người hâm mộ càng hiểu nhầm. Khi nhớ lại giai đoạn đó, Ferguson từng công nhận đó là "giai đoạn tối tăm nhất trong sự nghiệp huấn luyện" của ông.
Có thể Mark Robins là người đã trực tiếp cứu vãn sự nghiệp của Ferguson hoặc cũng có thể không. Bí mật này có lẽ khó có thể được làm sáng tỏ. Edwards đã khẳng định rằng Ferguson chẳng phải từ chức dù cho Quỷ Đỏ thắng hay thua trận đấu đó còn "đương sự" thì từng cho rằng: "Bàn thắng đấy đúng là quan trọng và không ai biết nếu không có nó thì chuyện gì sẽ xảy ra. Tuy nhiên, nói rằng nó đã cứu vãn sự nghiệp của tôi thì không hẳn", Fergies nói. "Chỉ có điều tôi dám chắc chắn rằng Sir Bobby Charlton sẽ không để tôi bị mất việc. Ông là người hiểu rõ nhất về câu lạc bộ, hiểu rằng chúng tôi cần đặt niềm tin vào các cầu thủ trẻ và khi đó mọi chuyện chúng tôi làm đều đang đi đúng hướng".
Những phát biểu của Edwards và Fergies đôi khi lại khiến Mark Robins chạnh lòng mỗi lần nói về bàn thắng này. “Sir Alex từng viết trong tự truyện rằng nếu tôi có cơ hội như vậy trong lúc luyện tập, chắc chắn tôi sẽ bỏ lỡ nhưng do lúc đó Stuart Pearce đẩy lưng nên tôi chỉ việc đưa bóng mới vào lưới. Ông ấy thật vui tính".
"Vậy tôi có cứu vãn sự nghiệp của ông ý không? Có. Thật là tuyệt vời khi mọi người đều cho rằng bàn thắng của tôi quan trọng đến vậy, và tôi hoàn toàn có thể tuyên bố như vậy. Ông ấy từng cám ơn tôi chưa ư? Chưa, nhưng không quan trọng. Bất cứ khi nào bạn hỏi tôi về trận đấu đó, tôi sẽ chỉ nói rằng ông ấy đã chọn đúng cách để thắng trận giống như chúng tôi đã làm".
Cúp FA mùa 1990 - cú hích cho kỷ nguyên thành công của Man Utd Sau sự kiện đó, sự nghiệp của Robins tại Old Trafford lại hoàn toàn không may mắn. Ông chỉ được ra sân thêm vài lần, ghi vài bàn thắng - bao gồm cả bàn thắng ghi vào lưới Oldham trong trận bán kết cúp FA mùa đó giúp Man Utd lọt vào chung kết - nhưng chấn thương của ông cùng phong độ ổn định của các tiền đạo khác (Mark Hughes và Brian McClair chiếm suất đá chính, Dion Dublin mới gia nhập CLB) khiến ông bị loại dần khỏi cuộc chơi. Cuối cùng, ông được bán cho Norwich City, nơi ông có một giai đoạn khá vinh quang khi cùng CLB này dẫn đầu bảng xếp hạng Premier League vài tháng trong mùa 1992-93 trước khi hoàn tất mùa giải ở vị trí thứ 3.
Sau khi giải nghệ, ông cũng trở thành một huấn luyện viên giống như nhiều học trò khác của Fergies. Chính thức bắt đầu sự nghiệp HLV bằng việc dẫn dắt Rotherham trong 2 năm, Robins đã làm được nhiều điều kỳ diệu ở Millmoor, giúp CLB trụ lại tại League Two ngay cả khi họ bị trừ 17 điểm, xây dựng một đội hình mạnh theo đuổi mục tiêu thăng hạng, trước lúc ông tìm kiếm thách thức ở Championship. Thành tích đáng kể nhất của Robins tại Barnsley là việc ông đưa họ lọt vào vòng 4 Carling Cup mùa 2009-2010 để gặp... Man Utd và thua 0-2.
Dù chưa từng được ông thầy cũ chỉ bảo gì về công tác huấn luyện ngoài một lời khen cho thành tích của Robins tại Rottenham, "người hùng thầm lặng" của chúng ta vẫn dành những lời tốt đẹp nhất cho Ngài Alex Ferguson:
"Chúng tôi đã thắng trận đấu với Forest và sau đó Sir Alex tiếp tục giành thêm rất nhiều danh hiệu khác. Những điều khác mà người ta hay nói về Ông hay về bàn thắng đó thực ra đều không có quá nhiều ý nghĩ. Dù hoàn cảnh khi đó thế nào thì ông ấy vẫn là một HLV giỏi. Chúng tôi không có ý kiến gì về những áp lực mà ông ấy gặp phải khi đó sau 3 năm làm việc dưới áp lực khủng khiếp tại Old Trafford - có lẽ bởi chúng tôi còn quá trẻ. Nhìn lại quãng thời gian ở M.U, tôi vẫn hết sức tự hào và hơi nuối tiếc một chút, vì tôi đã ra đi khi còn chưa thực sự trưởng thành”.
(CÒN NỮA) thanhdat_206 | | | | | |
| | | | | | | thanhdat_206
Tổng số bài gửi : 192
Join date : 09/07/2011
Age : 27
Đến từ : 9a3 vip
| | | | | | Tiêu đề: Re: góc MU(chuyên mục mới của forum) Fri Jul 29, 2011 4:23 pm | |
| | | | | PHẦN 7:Sir Alex Ferguson và những người đã làm thay đổi lịch sử Manchester United!(TIẾP)
Trong chín năm gắn bó với sân Old Trafford, Bruce đã làm rất tốt trong vai trò người đội trưởng. Ngoài ra, anh cũng chơi rất xuất sắc tại trung tâm hàng thủ và góp công lớn giúp United trở thành một thế lực hùng mạnh trong kỷ nguyên Premier League.
"Không bao giờ đầu hàng" Bruce là cầu thủ được trưởng thành từ lò đào tạo Wallsend Boys Club, nơi đã sản sinh ra những tên tuổi như Alan Shearer, Peter Beardsley hay Michael Carrick thành danh. Anh đã chơi bóng cho đội tuyển của trường học tại Newcastle nhưng sau đó, ở tuổi 16, anh bị các đội bóng quê hương như Sunderland, Bolton Wanderers, Sheffield Wednesday và Southport từ chối vì thể hình nhỏ bé. Sau đó, ông tìm được một công việc tại xưởng đóng tàu Swan Hunter nhưng một tuần trước khi bắt đầu công việc, Bruce được đội Gillingham nhận. Trước trận đấu với Sheffield Wednesday tại Old Trafford mùa giải 1992-93, United đang bị Aston Villa cạnh tranh khốc liệt trong chặng nước rút đến ngôi vô địch. Vào trận, đội quân của Ferguson lại bị dẫn trước 1-0 đến những phút cuối. Nếu thua trận này, United sẽ tạo cơ hội cho Aston Villa bứt lên giành ngôi đầu. Tuy nhiên, Steve Bruce - khi đó đã mang băng đội trưởng - trong trận đấu này đã thể hiện được tinh thần "Không bao giờ đầu hàng" mà nay đã trở thành nét đặc thù trong lối chơi của United. Hai bàn thắng ghi bằng đầu của trung vệ này trong những phút cuối trận đấu đã giúp United lội ngược dòng thành công. Thắng lợi này không những đã hạ gục tinh thần của Aston Villa mà còn giúp các cầu thủ United tin rằng họ có toàn quyền tự quyết định số phận của mình trong cuộc đua tới ngôi vô địch mùa giải 1992/1993. Chức vô địch này đã mở ra thời kỳ thống trị mới của United tại giải đấu cao nhất nước Anh.
Steve ăn mừng bàn thắng thứ 2 trong trận gặp Sheffeild United Hai bàn thắng của Bruce trong trận này đã góp phần lớn trong việc tạo nên một huyền thoại mới của United trong kỷ nguyên huấn luyện của Ferguson và là lý do giải thích việc tại sao ông được vinh danh như một trong những cầu thủ hiệu quả nhất sự nghiệp của Ferguson tại United.
Chức vô địch Premier League mùa 1992/1993 - danh hiệu vô địch quốc gia đầu tiên sau 26 năm chờ đợi Bruce tiếp tục đeo băng thủ quân của United trong cú đúp nổi tiếng mùa 1993-94, trở thành đội trưởng người Anh đầu tiên đạt thành tích đó. Bruce ở lại United đến mùa 1995-1996 và rời Quỷ Đỏ dưới dạng chuyển nhượng tự do để tới Birmingham City, khép lại sự nghiệp tại United sau chín năm gắn bó. Tại United, ông thi đấu 414 trận và ghi được 51 bàn, là người Anh đầu tiên có vinh dự giành cú đúp nội địa trong thế kỷ 20. Bất chấp việc ông là một trung vệ xuất sắc nhất trong giai đoạn đó, Bruce lại chưa bao giờ được vinh dự khoác lên mình chiếc áo của đội tuyển Anh.
Dù sao, Bruce cho thấy ông đã xứng đáng với từng xu Sir Alex bỏ ra và đây được coi là một trong những thương vụ thành công nhất của United.
Năm 1998, giống như nhiều đồng đội khác, ông bắt đầu công tác huấn luyện tại Sheffeild United khi đóng vai trò cầu thủ kiêm HLV. Sau đó, ông chuyển sang dẫn dắt Huddersfield Town, Wigan Athletic và Crystal Palace. Hiện nay Steve Bruce đang là HLV của Sunderland và ông thu được nhiều thành công tại đây.
Sau trận đấu đầu tiên cho Gills ở đầu mùa giải 1979/1980, khi mới 17 tuổi, Bruce đã thi đấu tổng cộng 200 trận cho CLB trước khi chuyển tới Norwich với giá 135.000 Bảng vào tháng Tám năm 1984. Tại sân Carrow Road, Bruce có được chức vô địch League Cup năm 1985 và chức vô địch giải hạng Hai một năm sau đó.
Hai tuần trước ngày sinh nhật thứ 27 của Bruce, Sir Alex đã bỏ 825.000 Bảng để đưa ông về từ Norwich City. Ông nhanh chóng chiếm được vị trí chính thức trong đội hình của United và sau này giữ băng thủ quân của đội trong nhiều mùa bóng. Trong giai đoạn đó, Bruce đã hợp với Gary Pallister tạo thành một cặp trung vệ thép được đánh giá là xuất sắc nhất trong lịch sử Man Utd nói riêng và bóng đá Anh trong kỷ nguyên Premier League nói chung.
Cặp trung vệ thép một thời Về khả năng phòng ngự, không ai xuất sắc hơn Gary Pallister và Steve Bruce. Bộ đôi này có một sự thấu hiểu nhau đến kỳ lạ và đó chính là yếu tố đưa Manchester United tới chức vô địch bóng đá Anh mùa giải 1992/1993 sau 26 năm chờ đợi. Mùa giải đó, Pallister và Bruce đã cùng nhau chơi 50 trận trên tất cả các đấu trường. Cặp trung vệ này đã chơi trung bình 44 trận/mùa trong 7 mùa giải mà họ thi đấu cùng nhau (từ năm 1989 tới 1996) và giúp MU 3 lần vô địch Premier League, 3 FA Cup, 1 UEFA Cup. Riêng Steve Bruce, tuy chỉ là một trung vệ nhưng ông cũng đã có những bàn thắng để đời cùng với United.
Roy Keane - Người đội trưởng tiêu biểu cho tinh thần của Man Utd
Roy Keane - chủ nhân bản hợp đồng trị giá 3,75 triệu Bảng từ Nottingham Forest - vẫn là một trong những vụ tuyển mộ thành công nhất của HLV người Scotland ở Man Utd. Keane luôn được mọi người nhớ đến vì tinh thần tận tụy, ý chí quyết thắng mạnh mẽ đến hung tợn và luôn là tâm điểm của những vụ tranh cãi. Dù sao đi nữa, trong loạt bài này chúng tôi sẽ chỉ nhắc tới một bàn thắng đáng nhớ và màn trình diễn chói sáng của ông trong suốt trận đấu tại Turin giúp Man Utd vượt qua vòng bán kết Champions League mùa 1998-1999.
United đến làm khách ở Turin với hành trang là trận hòa trước Juventus tại Old Trafford. "Lão phu nhân" lại còn có lợi thế khi ghi được một bàn thắng tại "Nhà hát của những giấc mơ". Hơn thế, Filippo Inzaghi lại còn ghi được 2 bàn thắng vào lưới của United để nâng tổng tỷ số hai lượt trận lên 3-1.
90' xuất sắc tại Turin của Keane tạo nên tiền đề cho những kỳ tích của United Trong trận đó, Keane đã phải nhận một thẻ vàng do tranh cãi với trọng tài khiến ông sẽ phải ngồi ngoài trong trận chung kết. Trận bán kết lượt về vì thế lại trở thành trận chung kết của ông. Trong 90 phút cuối cùng của mình ở Champions League mùa đó, Keano đã làm chủ khu trung tuyến, truyền động lực thi đấu cho đồng đội và bản thân mình ghi bàn gỡ đầu tiên, mở đầu cho cuộc lội ngược dòng của United trước Juventus. Chiến thắng này và màn trình diễn đầy cảm hứng của Keane đặt ra chuẩn mực cho toàn đội United, tạo nên tinh thần chiến đấu bền bỉ đến cùng chảy trong máu từng thành viên. Sau này Sir Alex Ferguson đã viết trong hồi ký của mình về Keane trong trận đấu đó như sau: "Tôi cảm thấy mình thật vinh dự khi được làm việc cùng với một cầu thủ tuyệt vời như thế".
Trận đấu này đặc biệt hơn là đã tạo cho United niềm tin rằng họ có thể thách thức vinh quang tại đấu trường châu Âu. Thời điểm đó Juventus đang là một gã khổng lồ của bóng đá thế giới và việc United đánh bại họ ngay trên sân nhà chứng minh rằng Ferguson đã tạo ra một đội hình sẵn sàng cho vinh quang.
Keane - không nghi ngờ gì nữa - một trong những tượng đài vĩ đại nhất lịch sử MU, là một trong số những cầu thủ thi đấu hiệu quả nhất của Ferguson trong hơn 25 năm tại vị. Màn trình diễn của Keane trong trận bán kết Champions League mùa giải 1998-1999 đã tạo cú hích giúp United lọt vào trận chung kết. Thật đáng tiếc là Keane đã phải ngồi ngoài trận đấu lịch sử đó. Nhưng "Tái ông thất mã", đó lại tạo nên cơ hội cho các cầu thủ khác đi vào trong lịch sử của đội bóng.
Roy Keane: Tôi đơn giản là chỉ muốn chiến thắng Trong 12 năm khoác áo Man Utd với 480 trận đấu, Keane sở hữu bộ sưu tập danh hiệu đồ sộ với 7 chức vô địch Ngoại hạng Anh, 4 Cup FA, 4 Siêu Cup Anh, một Champions League và một chức vô địch thế giới cấp CLB, là một trong những ngôi sao sáng nhất của kỷ nguyên vĩ đại nhất trong lịch sử đội chủ sân Old Trafford.
Trong suốt sự nghiệp huấn luyện của Sir Alex Ferguson tại ManUtd, Roy Keane có lẽ là một trong những cậu học trò có cá tính mạnh mẽ nhất mà ông từng dìu dắt. Đã không biết bao lần Keane gây ra những rắc rối trên sân cỏ do bản tính nóng nảy, nhưng tất cả những điều đó đều không thể làm lu mờ tầm ảnh hưởng cực lớn của anh trong giai đoạn cực thịnh của MU ở giải Ngoại hạng. Tuy nhiên đối với ngài Ferguson, Keane vẫn là một cầu thủ tuyệt đối trung thành dù rằng chính ông đã quyết định chấm dứt hợp đồng với Keane sau một loạt những rắc rối xung quanh những phát biểu không hay của anh về những người đồng đội của mình trên sóng truyền hình. "Là tiền vệ xuất sắc nhất thế giới trong thế hệ của anh, anh ấy thực sự là một mẫu cầu thủ lớn trong lịch sử đầy vinh quang của CLB, Roy đã là trung tâm của thành công của CLB trong 12 năm qua, và mọi người tại Old Trafford cầu mong cho anh những điều tốt đẹp trong phần còn lại của sự nghiệp", Ferguson nói trong ngày chia tay Keane.
Một cầu thủ lớn, một người đội trưởng lớn Sau khi rời United, Roy Keane chuyển sang thi đấu cho Celtic. Tại đây anh giành thêm một cú đúp nội địa với đội bóng Scotland trước khi chính thức từ giã sân cỏ vì chấn thương. Sau đó, Keane bắt đầu noi gương các đồng đội để trở thành huấn luyện viên nhưng không giống Bryan Robson hay Mark Hughes, sự nghiệp làm thầy của ông không suôn sẻ lắm. Sau những tháng ngày tươi đẹp với Sunderland khi đưa đội này thăng hạng sau một mùa giải cầm quân, ông chuyển sang huấn luyện Ipswich Town từ tháng 4/2009 tới tháng 1/2011 và hiện có tin cựu thủ quân Manchester United đang chuẩn bị tiếp quản chiếc ghế huấn luyện viên của Câu lạc bộ Melbourne Victory ở giải vô địch Australia.
Dù kết thúc sự nghiệp của Keano không được như những đồng đội một thời như Giggs, Scholes hay Neville, nhưng trong trái tim của những người hâm mộ Quỷ Đỏ, ông vẫn được xem như một tượng đài bất diệt. Sau Keane, chúng ta vẫn chưa được chứng kiến một người đội trưởng sẵn sàng ăn thua đủ với đối phương hay thậm chí cả trọng tài để bảo vệ đồng đội. Đến tận sau này, dù đã sử dụng rất nhiều tiền cũng như công sức nhưng Fergie cũng không thể tìm đâu ra người kế tục xứng đáng vị trí của số 16 huyền thoại. Điểm nổi bật nhất của Keane chính là cái uy của một cầu thủ có thể át vía đối phương chỉ bằng một cái quắc mắt hoặc một tiếng thét. Khoảng trống mênh mông do Keano để lại đến bây giờ Sir Alex Ferguson vẫn chưa thể tìm ra người thay thế.
Đó có lẽ là dấu lặng duy nhất khi chúng ta nói về một người đã thay đổi lịch sử của Man Utd mà trận bán kết của 12 năm trước là dấu nhấn tiêu biểu nhất. Có may mắn được chứng kiến 12 năm của Keane tại ManUtd và 90 phút quật cường của Keane tại Del Alpi, chúng tôi xin một lần nữa được tôn vinh một huyền thoại bất tử của "Nhà hát của những giấc mơ"... Thanks for all, Keano!
thanhdat_206 | | | | | |
| | | | | | | thanhdat_206
Tổng số bài gửi : 192
Join date : 09/07/2011
Age : 27
Đến từ : 9a3 vip
| | | | | | Tiêu đề: Re: góc MU(chuyên mục mới của forum) Fri Jul 29, 2011 4:28 pm | |
| | | | | PHẦN 7:Sir Alex Ferguson và những người đã làm thay đổi lịch sử Manchester United!(TIẾP)
Trận thua trước Dortmund mùa giải 1996-1997 đã khiến một tượng đài tại sân Old Trafford - "King" Eric Cantona - cảm thấy bị tổn thương.
Ở tuổi 31, Teddy Sheringham đến United trong sự kỳ vọng rất lớn Theo như Sir Alex Ferguson kể lại, ngay sau trận đấu đó ông đã thấy Cantona im lặng một cách bất thường và ông cảm thấy người đội trưởng của mình đang bị dằn vặt bởi một quyết định quan trọng nào đó. Thực tế, cuối mùa đó King Eric đột nhiên giải nghệ, để lại một khoảng trống mà Sir Alex Ferguson phải tìm người lấp vào.
Trong vòng 1 tuần sau khi Eric Cantona chia tay Quỷ Đỏ, gương mặt được trông đợi sẽ đảm nhận vị trí còn trống đó đã được xác định. Teddy Sheringham - tiền đạo đang chơi cho Spurs, khi đó 31 tuổi - đã chuyển đến Man Utd với giá 3,5 triệu Bảng. Dù Sir Alex đã có những lời có cánh dành cho tiền đạo này khi ký hợp đồng với anh, rõ ràng áp lực phải ngay lập tức thay thế một trong những số 7 huyền thoại là quá lớn đối với Teddy.
Sự nghiệp tại United của Teddy khởi đầu bằng một dấu ấn tệ hại khi anh đá hỏng quả penalty trong trận gặp Tottenham Hotspur - đội bóng cũ của anh - trong ngày khai mạc mùa giải 1997-1998. Mùa giải đó dù Teddy ghi được 14 bàn trong mọi giải đấu cho Man Utd, nhưng rõ ràng anh đã không đáp ứng được sự kỳ vọng của mọi người. Tệ hơn, giữa anh và người đồng đội ở United và tuyển Anh là Andy Cole đã xảy ra những xung đột cá nhân - sự rạn nứt trong quan hệ giữa hai chân sút này không bao giờ được hàn gắn.
Giữa số 9 và số 10 luôn có một vực sâu ngăn cách Mùa giải 1998-1999, Sir Alex Ferguson đem về Dwight Yorke, người ngay lập tức chiếm chỗ của Sheringham trên hàng công và hợp với Andy Cole tạo thành bộ đôi sát thủ nổi tiếng. Mặc dù ít được ra sân, anh vẫn có đủ số lần xuất hiện trên sân cần thiết để cùng United đoạt chức vô địch Premier League mùa bóng đó - danh hiệu đầu tiên trong sự nghiệp của anh khi đã 33 tuổi - đánh dấu sự khởi đầu cho những mùa giải vinh quang nhất đời cầu thủ của anh.
Trong cả mùa giải đó, Sheringham đã có vài đóng góp tiêu biểu như bàn thắng mở tỷ số trận chung kết cúp FA, góp phần giúp Man Utd đoạt cú đúp nội địa. Tuy nhiên, có một trận đấu đặc biệt trong số ít lần được ra sân đã tạo dựng sự nghiệp của anh trong màu áo Quỷ Đỏ và biến anh thành một trong vài bản hợp đồng thành công nhất của Ferguson tại Manchester United.
Tháng 5/1999, trận chung kết Champions League mùa giải 1998-1999 tại Nou Camp giữa United và Bayern Munchen đang đi vào những phút cuối. Bayern đã vượt lên dẫn trước 1-0 sau pha đá phạt trực tiếp hoàn mỹ của Mario Basler. Bayern Munchen đã tận dụng rất tốt sự vắng mặt của hai trụ cột nơi hàng tiền vệ của United là Paul Scholes và đặc biệt là Roy Keane - người đã thi đấu cực kỳ dũng mãnh ở các vòng đấu trước.
Và 102 giây sau, anh kiến tạo cho Ole ghi bàn thắng lịch sử
Trong suốt trận đấu, họ là những kẻ chiếm thế chủ động và chặn đứng mọi cơ hội của đội bóng áo đỏ và chỉ có may mắn mới giúp United không nhận nhiều bàn thua hơn. Khi trọng tài giơ bảng báo hiệu 3 phút bù giờ, mọi người đều đã chuẩn bị màn trao cúp cho người khổng lồ nước Đức.
Và điều thần kỳ đã diễn ra. Chỉ trong vòng 3 phút bù giờ của hiệp đấu thứ hai, kết quả trận đấu đã bị đảo lộn hoàn toàn khi mà United ghi liền hai bàn thắng. Sheringham sút nối cú dứt điểm bằng chân phải của Ryan Gigg giúp United gỡ hòa và sau đó chính anh là người nhảy cao đón cú phạt góc của Beckham, lắc đầu đưa bóng vào đúng tầm chân của Ole Gunnar Solskjaer để cầu thủ này vẩy chân ghi bàn thắng quyết định nhấn chìm Hùm xám vào thất bại. Hai bàn thắng của các tiền đạo dự bị đã giúp United hoàn tất "Cú ăn ba" thần thánh: Chức vô địch Premier League, Cúp FA Cup và chức vô địch Champions League.
Bàn thắng gỡ hòa trong trận chung kết Champions League và bàn mở tỷ số cúp FA trước đó đã giúp Teddy Sheringham có tên trong danh sách những hợp đồng thành công nhất của Sir Alex Ferguson. Trong suốt mùa giải đó, Teddy đã đóng vai một người thế chỗ khá hoàn hảo.
Thường xuyên phải ngồi dự bị, nhưng mỗi khi được tung vào sân, anh luôn thi đấu hết mình và đem lại những hiệu quả nhất định - đỉnh cao là hai bàn thắng kể trên. Hai bàn thắng để đời này giúp mọi người vĩnh viễn coi anh như một người hùng của United - có thể không phải một cầu thủ vĩ đại của United - nhưng tuyệt đối là một người anh hùng và là một cầu thủ hữu dụng nhất của Quỷ Đỏ.
Cũng như Solskjaer, anh là một siêu dự bị - vào sân là ghi bàn
Mùa giải 1999-2000, anh lại quay về với vị trí dự bị quen thuộc và chỉ ghi 6 bàn trong cả mùa giải. Nhưng sang mùa 200-2001, mùa giải cuối cùng trong bản hợp đồng của anh với United, anh trở thành chân sút xuất sắc nhất của CLB, chiếm vị trí chính thức trong đội hình của Dwight Yorke. Mùa giải đó, anh cùng United hoàn tất cú hat-trick vô địch Premier League. Cá nhân anh được PFA và FWA tôn vinh là Cầu thủ xuất sắc nhất năm.
Sau khi hợp đồng của anh với Man Utd chấm dứt, nhận thấy bản thân mình không thể cạnh tranh với chân sút mới là Ruud van Nilsterooy, Teddy quyết định rời United dưới dạng cầu thủ tự do và quay về thi đấu cho Tottenham Hotspur thêm 2 mùa. Anh có công lớn giúp Spur đạt hạng 9 mùa giải 2001-2002 và lọt vào chung kết League Cup. Phong độ tuyệt vời của anh trong giai đoạn 2000-2002 giúp anh được cùng Tam Sư dự World Cup 2002 khi đã 35 tuổi.
Sau khi rời Spurs, Teddy tiếp tục sự nghiệp quần đùi áo số tại vài câu lạc bộ nhỏ khác trước khi chính thức treo giầy vào cuối mùa 2007-2008 khi thi đấu cho Colchester United - một câu lạc bộ ở hạng 4. Khi đó anh đã 42 tuổi.
Có thể trong lịch sử của Man Utd và bóng đá Anh, Teddy Sheringham sẽ không được ghi nhận như người luôn làm đám đông bùng nổ vì những màn trình diễn cá nhân siêu hạng như Ruud van Nilsterooy hay Ronaldo sau này, mà sẽ được mọi người nhớ tới như một tiền đạo luôn hỗ trợ rất tốt cho người đá cặp với mình. Dù thế nào đi nữa, bàn thắng của anh vào lưới Bayern Munich trong đêm Nou Camp huyền diệu đó cũng đủ để chúng ta nhớ tới anh như một trong những người làm thay đổi lịch sử của United. Không có bàn thắng đó và pha kiến tạo giúp Ole ghi bàn thắng đi vào lịch sử, hẳn những bài viết về Man Utd trong 12 năm qua đã khác rất nhiều.
Carlos Queiroz có tên trong danh sách này vì lí do rất rõ rệt: Ông là một trong số những người mà Sir Alex Ferguson tin tưởng và lắng nghe. Hai ông đã hợp tác với nhau rất tốt và Queiroz đã được Ferguson tin tưởng giao trách nhiệm xử lý trong nhiều tình huống.
Sự nghiệp cầu thủ của Queiroz không kéo dài và ông chuyển qua công việc quản lí từ rất sớm. Chuyển đến Bồ Đào Nha vào năm 1975, ông bắt đầu gây dựng cho mình tên tuổi với công việc huấn luyện tuyển trẻ. Thành công đến với ông khi đội tuyển trẻ U20 của Bồ Đào Nha do ông làm HLV trưởng giành được hai chức vô địch vào các năm 1989 và 1991. Người ta cũng thán phục ông không chỉ với thành tích đạt được, mà chính dưới con mắt nhạy cảm và bàn tay của mình, một thế hệ vàng của bóng đá Bồ Đào Nha với những cái tên như Luis Figo, Rui Costa, Fernando Couto, João Vieira Pinto và Jorge Costa được hình thành và lưu danh trong lịch sử nước này.
Queiroz trở thành HLV phó người nước ngoài đầu tiên của United khi ông đến với CLB mùa hè năm 2002. Ông bắt tay vào việc khi mùa giải 2002/2003 khởi tranh cùng với vai trò trợ lí của HLV Alex Ferguson. Trước đó, HLV trưởng của United đã phải đơn thân độc mã chèo lái câu lạc bộ sau khi Steve Mc Claren ra đi vào mùa hè 2001. Ngay trong mùa giải đó, Manchester United đã bắt kịp rồi vượt mặt kình địch Arsenal để lấy lại chức vô địch từ tay đối thủ này.
Khi mùa giải thành công đó kết thúc, ông rời United để đến với Real Madrid chỉ một tuần sau khi Beckham đầu quân cho chính CLB này. Tại đội bóng toàn siêu sao này, ông chỉ trụ được 10 tháng trước khi bị sa thải vì thành tích nghèo nàn của CLB Hoàng gia. Theo nhiều người cho biết, sự thất bại của ông trên cương vị HLV tại Real là do những quyết định liên quan đến đội hình, kĩ chiến thuật của đội bóng không được sự chấp thuận từ cấp trên.
Dù sao, tại giai đoạn này ông vẫn thể hiện con mắt tinh đời của mình, ít nhất là trong hai trường hợp. Ví dụ thứ nhất chính là việc để Makelele ra đi. Trong khi Queiroz ra sức thuyết phục giữ anh lại và cho biết tầm quan trọng của cầu thủ này với đội hình mà ông đang xây dựng thì BLĐ Real Madrid vẫn lắc đầu và Makelele phải ra đi.
Thứ hai chính là trường hợp của Pepe, cầu thủ hiện tại đang khoác áo của Real. Tại thời điểm đó, ông từng đề nghị mua Pepe với giá 2 triệu Euro. Real Madrid đã từ chối yêu cầu của ông vì lúc đó "Áo của trung vệ không bán được" theo quan điểm của đội bóng. Trên thực tế, ba năm sau, Real đã phải bỏ ra 30 triệu Bảng để có sự phục vụ của trung vệ này.
Queiroz quay lại Manchester United với vai trò trợ lý của Ferguson từ mùa bóng 2004-2005. Khi đó, Sir Alex Ferguson và M.U vừa trải qua một mùa giải 2004-2005 kém cỏi khi kết thúc với 15 điểm ít hơn Arsenal và Fergie đã phải nhờ tới sự trợ giúp của Walter Smith trong giai đoạn nước rút cuối mùa. Trong các mùa giải tiếp theo, Queiroz đã đóng một vai trò không nhỏ trong ban huấn luyện của M.U và trở thành cánh tay phải của Sir Alex Ferguson. Ông đã được Sir Alex Ferguson trao cho khá nhiều quyền hành, từ việc sử dụng nhân sự đến bố trí chiến thuật và sơ đồ thi đấu. Việc này gây sự bất mãn không ít trong số các “công thần” của Manchester United. Ở mùa bóng 2003-2004, thời điểm Queiroz đảm nhận vai trò HLV ở Real, Phil Neville được đá chính 29 lần nhưng khi ông quay lại, cậu em trai của Gary Neville chỉ còn ra sân 12 lần và sau đó bị bán cho Everton với giá khá rẻ (3,5 triệu Bảng). Ở mùa 2005-2006, ngay cả Ryan Giggs cũng phải miệt mài ngồi ghế dự bị.
Bất kể sự bất mãn gia tăng và sự thất bại của hệ thống 4-3-3 mà Queiroz áp dụng cho United trong giai đoạn đầu mùa giải, ảnh hưởng của Queiroz không hề giảm, thậm chí nhiều cầu thủ cho rằng ở Old Trafford lúc đó có tới 2 nhà cầm quân và người điều hành chính tiếc thay lại là trợ lý HLV Queiroz. Lúc đó Quinton Fortune khẳng định: “Vai trò của Queiroz là nhà cầm quân hơn là HLV đơn thuần” còn Ryan Giggs sau này đã nhấn mạnh trong cuốn tự truyện của mình rằng: "Queiroz có rất nhiều trọng trách trong câu lạc bộ và ông được tin tưởng để huấn luyện chúng tôi, giúp chúng tôi chuẩn bị trước các trận đấu, tổ chức đội bóng cũng như quyết định mọi thứ chúng tôi cần làm".
Đỉnh điểm của những mâu thuẫn này là khi Roy Keane - đội trưởng và là một trụ cột của đội bóng trong nhiều năm - cảm thấy khó chịu và có phản ứng. Theo giới truyền thông, trong buổi trả lời phỏng vấn MUTV mà Roy Keane chỉ trích lối chơi thiếu lửa của các đồng đội, anh cũng trực tiếp chĩa mũi dùi vào vai trò của Queiroz tại M.U. Theo đó, Roy cho rằng Queiroz đã vượt quá nhiệm vụ của một HLV phó, và sơ đồ mà ông áp dụng cho United là không phù hợp. Sự xung đột này được cho là có vai trò chính buộc Keane phải ra đi vào tháng 11/2005.
Chính sách sử dụng cầu thủ trẻ đang thu hoạch những thành công Trong vai trò là trợ lý cho Sir Alex Ferguson, Queiroz là người giữ vai trò chính trong việc thuyết phục United theo đuổi và ký hợp đồng với Cristiano Ronaldo thay vì Quaresma. Sau đó, ông cũng chính là người gợi ý cho các vụ chuyển nhượng Anderson và Nani, những cầu thủ đang từng bước tạo được dấu ấn của mình tại United. Còn nhớ vào năm 2005, bất kể việc United đang phải chịu nhiều sức ép trong cảnh Chelsea thống trị Premier League, Queiroz vẫn chú trọng sử dụng các tài năng trẻ. Ông từng nhấn mạnh: “Tương lai của Manchester rất tươi sáng. Nếu duy trì bộ khung với những cầu thủ giỏi nhất hiện nay như Wayne Rooney, Cristiano Ronaldo và Darren Fletcher, trong 10 năm tới, chúng tôi sẽ có một đội bóng rất mạnh. Bạn sẽ cảm thấy thoải mái khi làm việc chung với những cầu thủ trẻ tài năng này, nhất là mỗi tuần bạn chứng kiến họ đạt tới trình độ cao hơn. Họ vẫn còn phải học hỏi nhiều nhưng với tiềm năng to lớn, họ sẽ trưởng thành rất nhanh”. Tại thời điểm đó, không nhiều người - từ cầu thủ tới các thành viên ban huấn luyện Man Utd và người hâm mộ - nhận ra rằng Queiroz đã nhìn xa hơn họ rất nhiều. Đã hơn 5 năm kể từ thời điểm ông phát biểu như trên, những cầu thủ trẻ ông nhắc đến ngày nào giờ đây đã và đang là những trụ cột không thể thiếu của Man Utd trên con đường chinh phục chức vô địch Premier League lần thứ 12 để chính thức đi vào lịch sử như đội đoạt nhiều chức vô địch quốc gia nhất.
Carlos cũng cùng với Sir Alex Ferguson xây dựng sự biến ảo ở sơ đồ thi đấu của United để phù hợp hơn với những cầu thủ mà đội hình đang có và xây dựng nên phong cách phòng ngự chặt chẽ cho Manchester United. Mặc dù lối đá này bị một số người hâm mộ phản đối nhưng đó chính là vũ khí chủ chốt của United giúp họ tiến đến trận chung kết Champions League mùa 2007-2008. Ngay cả trong trận chung kết trước đội hình mạnh của Chelsea, chiến thuật của Queiroz lại một lần nữa tạo ra ưu thế giúp United kiểm soát tốt thế trận. Mặc dù chức vô địch chỉ đến với United sau khi Terry trượt chân và đá bóng trúng cột dọc nhưng không thể phủ nhận lối đá phòng ngự chặt chẽ theo cách của Queiroz đã giúp United giữ vững ưu thế trong suốt 120 phút của trận chung kết tại Moscow năm đó.
Xét về việc sử dụng hiệu quả khu trung tuyến trong thập kỷ vừa qua, Queiroz đã tạo được dấu ấn của mình trong vai trò người trợ thủ đắc lực của Ferguson và là một chuyên gia săn lùng tài năng sắc sảo của United. Ông hiển nhiên là người đã có những đóng góp quan trọng cho quá trình ra quyết định của Ferguson và giúp United đoạt hai chức vô địch liên tiếp cùng với chiếp cúp Champions League tại Moscow.
Queiroz có lẽ là một người, bên cạnh bản thân Sir Alex Ferguson, đã làm gần như toàn bộ những công việc hiệu quả nhất liên quan đến bóng đá tại United. Triết lý bóng đá của ông đã được Ferguson tiếp thu và hòa nhập giúp cho United mạnh mẽ hơn. Qua thời gian, triết lý này lại được nâng lên một tầm cao mới. Dù rằng đã rời khỏi Man Utd nhưng dấu ấn của ông lên chiến lược phát triển của Man Utd rất đậm nét, nhất là khi mà Man Utd vẫn đều đặn tuyển mộ và giúp các tài năng trẻ phát triển để cùng câu lạc bộ đoạt những thành công mới.
Cám ơn Carlos Queiroz!
thanhdat_206 | | | | | |
| | | | | | | thanhdat_206
Tổng số bài gửi : 192
Join date : 09/07/2011
Age : 27
Đến từ : 9a3 vip
| | | | | | Tiêu đề: Re: góc MU(chuyên mục mới của forum) Fri Jul 29, 2011 4:37 pm | |
| | | | | PHẦN 8:CÁC HUYỀN THOẠI CỦA MU QUA CÁC THỜI KÌ: Những huyền thoại của Manchester United: Alex Stepney 05:53 22/12/2010 Alex Stepney chính là thủ môn giúp Manchester United lên ngôi vô địch châu Âu năm 1968.
Ngày sinh: 18/09/1942 Ngày kí hợp đồng: 01/09/1966 Trận đầu tiên: 17/9/1966 với Manchester City Số bàn thắng ghi được: 2 Số lần ra sân: 539 Vị trí: Thủ môn Ngày rời United: 01/06/1978
Trong trận đấu vào tháng Năm trên sân Wembley giữa United và Benfica [hai đội hòa 1-1], Stepney đã cản phá thành công một cú dứt điểm của Eusebio để đưa trận đấu bước vào hiệp phụ. Trong thời gian bù giờ, lần lượt George Best, Bobby Charlton và Brian Kidd đã ghi bàn giúp United giành chiến thắng 4-1, nhưng quan trọng hơn là pha cản phá xuất sắc của Stepney đã được đền đáp xứng đáng.
Stepney bắt đầu sự nghiệp tại Millwall trước khi chuyển tới Chelsea với mức giá 52.000 Bảng vào tháng Sáu năm 1966. Chỉ ba tháng sau khi chuyển đến Stamford Bridge, Stepney đã cập bến Old Trafford với mức giá kỉ lục đối với một thủ môn lúc đó [55.000 Bảng].
Trong trận đấu đầu tiên với Manchester City, Stepney đã giữ sạch lưới và giúp United giành chiến thắng 1-0, qua đó giúp Quỷ Đỏ giành chức vô địch cuối mùa giải. Sự đóng góp của anh được Sir Matt Busby đánh giá là "cầu thủ đóng góp nhiều nhất vào chức vô địch năm 1967".
Tuy nhiên, màn trình diễn ấn tượng nhất của Stepney là ở năm sau đó khi anh tỏa sáng trong trận chung kết cúp châu Âu. Pha cản phá thành công cú sút của Eusebio được đánh giá là rất quan trọng, vì nếu không có nó, những bàn thắng sau đó đã không thể diễn ra. Trong suốt một thập kỉ sau đó, Stepney đã chứng tỏ được tài năng, là thủ thành đáng tin cậy. Với những phẩm chất của mình, anh đã trở thành chuyên gia phá penalty trong mùa giải 1973/1974 đáng thất vọng. 'Big Al' [biệt danh của anh] đã trở thành thủ môn ghi nhiều bàn thắng nhất cho United.
Stepney đã giành được chức vô địch giải hạng nhất, một cúp F.A, chức vô địch giải hạng Hai và chức vô địch châu Âu. Anh đã chuyển sang Mỹ thi đấu năm 1978 khi kí hợp đồng với Dallas Tornado và sau đó trở thành HLV của Southampton, Exeter City và Manchester City.
Những huyền thoại của Manchester United: Andy Cole 04:59 23/12/2010 Thành công không phải là mãi mãi, và những người hy vọng Alex Ferguson sẽ đưa tiền đạo của Nottingham Forest [Stan Collymore] đều phải thất vọng khi HLV người Scotland quyết định tăng cường hàng công với Andy Cole.
Ngày sinh: 15/10/1971 Ngày ký hợp đồng: 12/01/1995 Trận đầu tiên: 22/01/1995 với Blackburn Số bàn thắng ghi được: 121 Số lần ra sân: 275 Vị trí: Tiền đạo Ngày rời United: 29/12/2001
Sự khởi đầu tại Old Trafford của Andy Cole đã diễn không thật sự suôn sẻ khi tiền đạo sinh ra tại Nottingham tịt ngòi liên tục trong nhiều trận liền, một thành tích chưa hề có tại sân Old Trafford kể từ thời Denis Law. Tuy nhiên, đó chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Phong độ là nhất thời, đẳng cấp là mãi mãi.
Cole đã tỏa sáng bắt đầu từ trận đấu trên sân St James' Park với thành tích 68 bàn thắng trong 74 trận đấu, trong đó có 41 bàn ở mùa giải 1993/1994. Với các cầu thủ Cantona, Giggs và Sharpe trong đội hình, Cole có phong độ tuyệt vời và anh chứng tỏ rằng United xứng đáng với từng đồng xu bỏ ra để mua anh [phí chuyển nhượng 6,25 triệu Bảng].
Trong mùa giải đầu tiên của Cole tại Old Trafford, tiền đạo này đã ghi được năm bàn trong trận thắng 9-0 trước Ipswich Town trên sân nhà. Đây vẫn là kỷ lục của Premier League về số bàn thắng một cầu thủ ghi được trong một trận đấu và tỉ số cao nhất của một trận đấu.
Cole đã ghi 11 bàn trong khuôn khổ Premier League tại mùa giải 1995/1996, trong đó có trận đấu đáng nhớ với các đồng đội cũ tại Newcastle.
Ở mùa giải tiếp theo [1996/1997], Cole đã không thể thi đấu thường xuyên khi bị viêm phổi và gãy cả hai chân. Sau đó, với việc Dwight Yorke cập bến Old Trafford, số lần ra sân của Cole ngày càng nhiều hơn.
Cole và Yorke đã phối hợp với nhau rất tốt, ghi được 35 bàn tại Premier League và giúp United có được cú ăn ba lịch sử. Sức mạnh, sự khéo léo của Yorke cộng với tốc độ và khả năng đánh hơi bàn thắng của Cole đã được thể hiện trong trận thắng 8-1 của United trước Nottingham Forest năm 1999.
Trong màu áo đội tuyển quốc gia, Cole không thể hiện được phong độ của mình như tại CLB. Sau khi khoác áo Blackburn và Fulham, Cole đã chuyển tới Manchester City vào mùa giải 2005/2006. Tại sân City of Manchester, Cole vẫn là một trong những cầu thủ ghi được nhiều bàn thắng nhất.
.Những huyền thoại của Manchester United: Arthur Albiston 21:30 23/12/2010 Có rất ít người có số lần khoác áo Manchester United nhiều hơn Arthur Albiston, hậu vệ cánh trái của đội tuyển Scotland.
Ngày sinh: 14/7/1957 Ngày ký hợp đồng: 01/7/1974 Trận đầu tiên: 9/10/1974 trong trận gặp Manchester City Số bàn thắng ghi được: 7 Số lần ra sân: 485 Vị trí: Hậu vệ Ngày rời United: 01/8/1988
Trong phần lớn thời gian của một thập kỷ, Arthur Albiston thường xuyên có tên trong đội hình xuất phát của Quỷ Đỏ. Trong thời gian đó, cầu thủ này đã giành được chức vô địch cúp F.A, 14 lần khoác áo đội tuyển Scotland và được mọi người yêu mến với lối đá đơn giản nhưng chắc chắn.
Albiston đã gia nhập CLB vào tháng Bảy năm 1972. Hai năm sau, anh chính thức trở thành cầu thủ chuyên nghiệp và có trận đấu đầu tiên vào ngày 9 tháng Mười năm 1974 trong trận đấu với Manchester City tại League Cup trên sân Old Trafford, trước sự chứng kiến của 55.000 khán giả.
Sáu ngày sau, Albiston đã có trận đấu đầu tiên trong khuôn khổ Premier League (với Portsmouth) và phải đợi đến mùa giải 1976/1977, anh mới thường xuyên được ra sân trong đội hình chính. Cơ hội đến với cầu thủ này một cách khá bất ngờ. Khi Stewart Houston bị chấn thương, Albiston đã được gọi thay thế cho trận đấu với Liverpool tại chung kết cúp F.A năm 1977.
Phong độ ấn tượng của Albiston đã giúp United giành chiến thắng 2-1 và đây cũng là danh hiệu đầu tiên của cầu thủ này. Albiston đã có một hành động rất cao thượng khi anh tặng danh hiệu đó cho đồng đội mà anh đã thay thế (Houston).
Sau trận chung kết này, Albiston đã chia sẻ suất đá chính bên hành lang cánh trái của Quỷ Đỏ cùng Houston. Anh đã hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình và trong suốt những năm 80, cầu thủ này thường xuyên có mặt trong đội hình xuất phát.
Trong khoảng thời gian từ 1974 đến 1988, Albiston đã có 485 lần ra sân cho United và ghi được 7 bàn thắng, xuất hiện trong bốn trận chung kết cúp F.A trong đó ba lần giành chức vô địch. Thành tích của anh là kỷ lục của CLB vào thời điểm đó.
Rất thành công tại Old Trafford nhưng Albiston chỉ 14 lần được khoác áo đội tuyển quốc gia. Chứng kiến những màn trình diễn của Albiston, nhiều người không đồng ý với nhận định rằng trong lịch sử của United không có nhiều hậu vệ trái xuất sắc.
Những huyền thoại của Manchester United: Bill Foulkes 03:16 25/12/2010 Bill Foulkes là cầu thủ đứng thứ ba trong danh sách những người thi đấu nhiều nhất cho United, sau Giggs và Sir Bobby Charlton.
Ngày sinh: 05/01/1932 Ngày ký hợp đồng: 01/03/1950 Trận đầu tiên: 13/12/1952 trong trận gặp Liverpool Số bàn thắng ghi được: 9 Số lần ra sân: 688 Vị trí: Hậu vệ Ngày rời United: 01/6/1970
Sau 18 năm gắn bó với sân Old Trafford, Foulkes đã có 688 lần ra sân và anh đã giúp cho hàng phòng ngự United chắc chắn hơn. Trong suốt gần hai thập kỷ có mặt tại Old Trafford, rất ít khi Sir Matt Busby gạt Foulkes khỏi đội hình thi đấu.
Foulkes gia nhập United vào tháng Ba năm 1950 với tư cách một cầu thủ nghiệp dư. Sau đó, anh trở thành cầu thủ chuyên nghiệp tháng Tám năm 1951 sau khi từ bỏ công việc ở Lea Green Colliery, St Helens. Một nửa mùa giải 1952/1953, Foulkes đã thi đấu trong vai trò hậu vệ cánh phải nhưng sau đó đã chuyển sang thi đấu ở vị trí ưa thích của mình [trung vệ]. Sự thay đổi này khiến cho Foulkes có nhiều cơ hội tỏa sáng và là niềm hy vọng của cả đội.
Sau tai nạn máy bay Munich, Foulkes được giao chức thủ quân và đưa đội bóng sứt mẻ United vào đến chung kết cúp F.A năm 1958. Thất bại trước Bolton Wanderers là một kỉ niệm buồn nhưng đó là một trong những lần hiếm hoi của anh.
Trong màu áo United, Foulkes đã giành chức vô địch giải hạng Nhất năm 1956, 1957, 1965, 1967. Năm 1963, Foulkes trở lại sân Wembley để thi đấu trận chung kết cúp F.A và lần này, anh là người chiến thắng. Cầu thủ này cũng đã góp phần quan trọng vào chức vô địch châu Âu năm 1968 của United. Mặc dù chơi ấn tượng tại Old Trafford nhưng Foulkes chỉ một lần được khoác áo đội tuyển Anh trong trận gặp Bắc Ai-len vào tháng Mười năm 1954.
Mặc dù ngăn chặn các tiền đạo mới là nhiệm vụ chính, nhưng Foulkes cũng ghi được không ít bàn thắng. Một trong số đó là bàn thắng anh ghi được vào lưới Real Madrid trên sân Bernabeu năm 1968, qua đó giúp Manchester United lọt vào chung kết cúp châu Âu.
Foulkes giải nghệ vào tháng Sáu năm 1970 nhưng vẫn ở lại Old Trafford làm công tác huấn luyện trước khi chuyển tới làm việc ở những quốc gia khác.
Những huyền thoại của Manchester United: Billy Meredith 02:45 26/12/2010 Là huyền thoại đầu tiên của United, người có biệt danh "Phù thủ xứ Wales" đã thi đấu cho cả hai đội bóng thành Manchester. Ông được biết đến với khả năng thi đấu xuất sắc ở cánh và đấu tranh cho quyền lợi của các cầu thủ trong suốt quãng thời gian 30 năm.
Ngày sinh: 30/7/1874 Ngày kí hợp đồng: Trận đầu tiên: Số bàn thắng ghi được: 36 Số lần ra sân: 335 Vị trí: Ngày rời United:
Sinh ra tại Chirk, xứ Wales năm 1874, Meredith khởi đầu sự nghiệp của mình tại Manchester City vào năm 1894 và sau đó giành chức vô địch giải hạng Nhì năm 1899, 1903 và cúp F.A năm 1904. Tuy nhiên, sự nghiệp của Meredith đã đột ngột bị gián đoạn năm 1905 khi anh bị cáo buộc mua chuộc cầu thủ Aleo Leake của Aston Villa với giá 10 Bảng trong một trận đấu. Sau một thời gian dài bị cấm thi đấu - anh luôn chứng tỏ mình vô tội, Meredith đã chuyển sang thi đấu cho United vào tháng Mười năm 1906 cùng ba cầu thủ khác của Manchester City: Jimmy Bannister, Herbert Burgess và Sandy Turnbull.
Trận đầu tiên của cầu thủ này cho United diễn ra vào đầu năm 1907, ngay khi hạn treo giò được gỡ bỏ. Ông đã giành hai chức vô địch với CLB vào năm 1908 và 1911, cùng với chức vô địch cúp F.A năm 1909. Những bước chạy thần tốc cùng với khả năng tạt bóng chính xác đã giúp ônh trở thành cầu thủ tài năng được nhiều người ưa thích nhất vào thời kì đó.
'Old Skinny', biệt danh của ông, thường xuyên thi đấu với một chiếc tăm trong miệng vì nó có thể giúp ông tập trung hơn. Sự nghiệp của Meredith một lần nữa lại gặp rắc rối khi F.A quyết định dẹp bỏ hiệp hội của các cầu thủ mà ông là người thành lập. Vì vậy, Meredith và một vài cầu thủ khác của United bị cấm thi đấu. Các cầu thủ này phải tập luyện riêng và sau đó F.A đã phải nhượng bộ do sức ép của các cầu thủ.
Chiến tranh thế giới thứ nhất đã khiến các trận đấu không thể diễn ra và khi chiến tranh kết thúc, các cầu thủ của United không có cùng một trình độ. Meredith quay trở lại Manchester City vào tháng Bảy năm 1921 với vai trò huấn luyện sau 335 trận thi đấu cho United. Ông đã 48 lần khoác áo đội tuyển quốc gia và trận cuối cùng là cuộc đối đầu với Anh vào tháng Ba năm 1920 ở tuổi 45. Tuy nhiên, khi 49 tuổi, ông vẫn ra sân thi đấu trong trận bán kết với Newcastle. Năm 1931, ông lại quay trở lại United với tư cách là HLV và cho đến cuối đời, ông rất thân thiết với cả hai đội bóng thành Manchester.
..Những huyền thoại của Manchester United: Brian McClair 02:50 27/12/2010 Brian McClair đã có chỗ trong ngôi đền huyền thoại của United khi anh là người đầu tiên sau George Best ghi được 20 bàn thắng một mùa cho Quỷ Đỏ.
Ngày sinh: 08/12/1963 Ngày kí hợp đồng: 01/07/1987 Trận đầu tiên: 15/08/1987 gặp Southampton Số bàn thắng ghi được: 127 Số lần ra sân: 471 Vị trí: Tiền đạo Ngày rời United: 01/07/1998
Rất nhiều tiền đạo đã cố gắng đạt được thành tích đó nhưng đều không thành công và United đã không có bất cứ danh hiệu nào trong vòng 20 năm.
Ngay trong mùa giải đầu tiên, McClair đã ghi được 24 bàn thắng nhưng vẫn không mang được danh hiệu nào về cho CLB. Mùa giải 1987/1988, những cầu thủ của Liverpool như Barnes, Beardsley và Aldridge đã thi đấu rất xuất sắc và đội bóng thành phố cảng đã kết thúc mùa giải với 9 điểm nhiều hơn United cùng với một hiệu số bàn thắng bại rất cao.
Cũng giống như các tiền bối của thế hệ những năm 70 và 80, McClair cũng khởi đầu bằng việc cố gắng giành danh hiệu ở các cúp và sau đó là chức vô địch quốc gia. Cùng với đối tác Mark Hughes trên hàng công, McClair đã liên tiếp nổ súng giúp Quỷ Đỏ giành bốn danh hiệu từ năm 1990 đến năm 1992.
Vinh dự ghi bàn thắng trong trận chung kết cúp F.A năm 1990 đã thuộc về hậu vệ cánh tránh Lee Martin nhưng ở các vòng đấu trước gặp Oldham, Sheffield United và Newcastle, McClair đều đã ghi bàn.
Điều tương tự cũng đã xảy ra tại cúp C2 châu Âu mùa giải sau đó. McClair đã ghi bàn trong tất cả các trận đấu cho tới tận trận chung kết. Ở trận đấu cuối cùng gặp Barcelona, Hughes đã thể hiện phong độ chói sáng và ghi bàn vào lưới Barcelona.
Những thành tích đáng buồn đó không khiến McClair lo lắng nhiều. Anh chính là cầu thủ duy nhất của United ghi bàn trong trận siêu cúp châu Âu với Sao đỏ Belgrade năm 1991 và trận League Cup tại Nottingham Forest năm 1992. Những thành tích này khiến CV của anh càng ấn tượng hơn. Trước đó, McClair đã giành được cúp Scotland năm 1985 và chức vô địch quốc gia năm 1986 trong màu áo Celtic. Anh cũng được bầu là cầu thủ Scotland xuất sắc nhất năm 1987. Anh gia nhập United với mức giá 850.000 Bảng.
Từ vị trí tiền đạo, McClair đã chuyển xuống thi đấu tại hàng tiền vệ khi Cantona cập bến Old Trafford. Một trong những bàn thắng đẹp nhất giữa thập kỉ 90 của United, khi Cantona ghi bàn vào lưới Sunderland trên sân Old Trafford, đã được bắt đầu bằng pha đi bóng và đường chuyền của McClair.
McClair đã có được chức vô địch với United năm 1993, sau đó có được cú đúp với CLB năm 1994, khi anh ghi bàn trong trận chung kết cúp F.A với Chelsea với tư cách cầu thủ vào thay người.
Trước khi rời CLB năm 1998, McClair đã giành được cú đúp nữa vào năm 1996, một danh hiệu khác vào năm 1997 mặc dù không thường xuyên được ra sân. Sau khi kết thúc công tác huấn luyện tại Motherwell và Blackburn, McClair quay trở lại sân Old Trafford năm 2001 để tham gia vào công tác huấn luyện và anh đã tương đối thành công với vai trò này.
thanhdat_206 | | | | | |
| | | | | | | thanhdat_206
Tổng số bài gửi : 192
Join date : 09/07/2011
Age : 27
Đến từ : 9a3 vip
| | | | | | Tiêu đề: Re: góc MU(chuyên mục mới của forum) Fri Jul 29, 2011 4:49 pm | |
| | | | | .Những huyền thoại của Manchester United: Bryan Robson 22:00 27/12/2010 Bryan Robson là người đã ghi bàn thắng cuối cùng giúp United giành chiến thắng 2-1 trước Wimbledon tại Selhurst Park, qua đó lên ngôi vô địch Giải Ngoại Hạng Anh 1992/93.
Ngày sinh: 11//01/1957 Ngày ký hợp đồng: 05/10/1981 Trận đầu tiên: 7/10/1981 gặp Spurs (Sân Khách) tại Cúp Liên Đoàn Anh Số bàn thắng ghi được: 99 Số lần ra sân: 461 Vị trí: Tiền vệ Ngày rời United: 31/5/1994
Chấn thương lưng và gân kheo đã phá hỏng mùa giải của Robson, nhưng với nghị lực phi thường ông đã chống lại tất cả và tìm lại chỗ đứng cho mình. Bi quan đến nỗi, thời điểm đó giới truyền thông đã lên tiếng khuyên ông nên treo giày.
Những ngày đầu chơi trong màu áo West Bromwich Albion, việc ba lần bị gãy chân chỉ trong một năm đã đe dọa đến tương lai của ông, nhưng với những nỗ lực đáng khen, ông đã hoàn toàn hồi phục.
Robson đã khoác áo the Baggies 200 lần tại giải quốc nội, ghi 39 bàn trước khi tân huấn luyện viên Ron Atkinson của United bỏ ra 2 triệu Bảng để mang ông và Remi Moses về Old Trafford vào tháng Mười năm 1981. Thương vụ mang tên 'Robbo' này có mức giá kỷ lục khi đó là 1.5 triệu Bảng.
Không ít người đã nghi ngờ về quyết định chuyển nhượng của Atkinson, nhưng Robson sau đó đã chứng minh ông là một tiền vệ xuất sắc. Robson nhanh chóng thể hiện khả năng của mình, và sau đó thay thế Ray Wilkins trở thành thủ quân của United.
Robson khiến mọi người nhớ đến bằng khả năng cầm bóng điêu luyện, những đường chuyền sáng tạo cùng những cú sút xa cũng như những pha đánh đầu uy lực.
Robson đã đóng góp không nhỏ giúp United giành ba Cúp FA vào các năm 1983, 1985 và 1990. Ở trận chung kết năm 1983 với Brighton and Hove Albion, ông đã lập cú đúp trong chiến thắng 4-0 của United.
Ông cũng cùng United giành Cúp Liên Đoàn Anh năm 1991 và giành huy chương vàng châu Âu khi cùng Quỷ Đỏ nâng Winners' Cup cũng trong năm 1991.
Robson đã có 90 lần khoác áo đội tuyển Anh, cùng Tam Sư tham dự ba kỳ Cúp Thế Giới. Trong màu áo đội tuyển quốc gia, ông ghi tổng cộng 26 bàn thắng, bao gồm cú hat-trick vào lưới Thổ Nhĩ Kỳ năm 1984, và bàn thắng được ghi chỉ sau 27 giây . Trong hai mùa giải cuối cùng, Robson chỉ ra sân ngay từ đầu 15 trận tại giải quốc nội, nhưng vẫn đóng góp không nhỏ vào thành công của United mà tiêu biểu là danh hiệu League and Cup Double năm 1994.
Robson sau đó rời khỏi Old Trafford và theo nghiệp huấn luyện viên. Sau khi trở thành cánh tay phải của tân huấn luyện viên tuyển Anh lúc bấy giờ Terry Venables, Robson nhận lời dẫn dắt Middlesbrough. Sau bảy mùa làm thuyền trưởng tại đây, Robson ra đi vào tháng Sáu năm 2001.
Robson sau đó quay trở lại West Bromwich Albion và đã để lại dấu ấn không thể tuyệt vời hơn. Ông trở thành huấn luận viên đầu tiên đưa một đội bóng ở cuối bảng xếp hạng vào dịp Giáng Sinh lên khu vực an toàn ở mùa 2004/05.
Tuy nhiên, một năm sau đó the Baggies rớt hạng xuống chơi ở Giải Hạng Nhất. Đội bóng này rất muốn trở lại Giải Ngoại Hạng Anh nhưng với việc chỉ giành được mười hai điểm sau tám trận, Robson đã phải ra đi vào ngày 18 tháng Chín năm 2006 Những huyền thoại của Manchester United: Cristiano Ronaldo 06:11 28/12/2010 Cristiano Ronaldo đã có những bước tiến bộ vượt bậc trong sáu năm khoác áo United. Từ một cầu thủ vô danh, không có kinh nghiệm, Ronaldo đã trở thành cầu thủ xuất sắc nhất thế giới năm 2009.
Ngày sinh : 05/02/1985 Ngày ký hợp đồng : 12/08/2003 Trận đấu ra mắt : 16/8/2003 trong trận gặp Bolton Tổng số bàn thắng : 118 Số lần ra sân : 292 Vị trí : Tiền vệ cánh Ngày rời United: 01/07/2009
Ngày anh rời Old Trafford để đến Real Madrid với giá 80 triệu bảng - anh trở thành cầu thủ đắt giá nhất thế giới, HLV cũ của Ronaldo đã nói rằng: "Cristiano là một cầu thủ tuyệt vời của Manchester United. Những đóng góp của Cristiano có ý nghĩa rất quan trọng đối với những thành công trong thời gian qua của đội bóng. Tài năng, kĩ thuật và tính cách của cậu ấy đã trở thành tấm gương cho rất nhiều người khác trên toàn thế giới".
Mọi việc bắt đầu từ khi Sir Alex quyết định mua Ronaldo, một cầu thủ vô danh 18 tuổi, năm 2003 với giá 12,24 triệu Bảng. Quyết định này được đưa ra ngay sau khi Manchester United có trận giao hữu với Sporting Lisbon, đội bóng cũ của Ronaldo. Trên thực tế, Sir Alex đã được các tuyển trạch viên báo cáo về tài năng của anh từ rất lâu trước đó. Trước sự theo đuổi của nhiều đội bóng khác, quyết định đã nhanh chóng được đưa ra và HLV người Scotland đã không phải hối hận về thương vụ này.
Ronaldo không mất nhiều thời gian để tạo ấn tượng tại đội bóng mới. Với 30 phút thi đấu trong trận gặp Bolton trên sân Old Trafford vào tháng Tám năm 2003, Ronaldo đã làm các fan ngất ngây với những kĩ năng của mình. Sự khởi đầu đó giúp anh được ra sân 39 lần và ghi được 8 bàn thắng ngay trong mùa giải đầu tiên. Cũng tại mùa giải này, Ronaldo có được danh hiệu đầu tiên trong màu áo Quỷ Đỏ [chức vô địch cúp F.A] và giành được danh hiệu Sir Matt Busby Player of the Year.
Phong độ của Ronaldo ở mùa giải tiếp theo không được như mùa giải đầu tiên khi anh chỉ ghi được 9 bàn thắng sau 50 lần ra sân. Mùa giải 2005/2006, Ronaldo có lại được phong độ cao và mùa hè năm đó, nhiều biến cố đã xảy đến với cầu thủ trẻ này. Hăm hở lên đường dự World Cup 2006 ở Đức, Ronaldo đã gặp phải rắc rối tại giải đấu này. Tại trận tứ kết giữa Anh và Bồ Đào Nha, Ronaldo đã gây sức ép với trọng tài để Rooney bị đuổi khỏi sân và anh trở thành cái gai trong mắt các cổ động viên và báo chí xứ sở Sương mù. Có nhiều thông tin cho rằng anh sẽ không trở lại Manchester nhưng Sir Alex đã tuyệt đối ủng hộ Ronaldo, như đã từng làm với Eric Cantona và David Beckham. Ronaldo đã trở lại Old Trafford và đập tan những lời chỉ trích bằng phong độ tuyệt vời.
Chức vô địch của United mùa giải 2006/2007 là sự cố gắng của cả đội, nhưng có một cầu thủ đóng vai trò quan trọng hơn những người khác. Mọi việc bắt đầu bằng chiến thắng 5-1 của United với Fulham và trong trận đấu đó Ronaldo và Rooney đã phối hợp rất tốt, qua đó đập tan những lời chỉ trích của dư luận. Chơi ở cánh nhưng Ronaldo thường xuyên ghi được những bàn thắng quan trọng và có nhiều đường chuyền dọn cỗ cho đồng đội. Phong độ ấn tượng đó đã giúp Ronaldo lọt vào mắt xanh của nhiều đại gia, trong đó có Real Madrid nhưng anh đã gia hạn hợp đồng với đội bóng đến năm 2012.
Ronaldo thi đấu càng ấn tượng hơn trong mùa giải 2007/2008 và ghi được 42 bàn trên tất cả các mặt trận. Vào tháng Năm năm 2008, anh đã ghi bàn trong trận chung kết Champions League, qua đó giúp United lên ngôi vô địch tại Moscow. Những màn trình diễn ấn tượng này giúp anh giành được những giải thưởng ở cấp CLB và cấp quốc gia. Việc có được giải thưởng tầm thế giới chỉ còn là vấn đề thời gian.
Tại Euro 2008, một lần nữa tương lai của Ronaldo lại bị đặt dấu chấm hỏi nhưng thật vui mừng, anh đã ở lại United nhưng không thể thi đấu ngay từ đầu mùa 2008/2009 vì dính chấn thương đầu gối. Lần đầu tiên Ronaldo ra sân tại mùa giải 2008/2009 là trận đấu với Villarreal tại Champions League khi anh vào sân thay người và nhận được sự cổ vũ rất nhiệt tình của khán giả. Hai tháng sau đó, anh có được bàn thắng thứ 100 trong màu áo Quỷ Đỏ khi phá lưới Stoke City ngay trên sân Old Trafford [ngày 15 tháng Mười một năm 2008].
Những tháng cuối năm 2008, Ronaldo liên tiếp nhận được những giải thưởng danh giá. Anh được hiệp hội các cầu thủ chuyên nghiệp bầu chọn là người xuất sắc nhất. Đến tháng Mười hai, anh vinh dự trở thành cầu thủ United đầu tiên sau George Best có được danh hiệu Quả Bóng Vàng châu Âu. Đến tháng Một năm 2009, Ronaldo là cầu thủ đầu tiên của United giành danh hiệu cầu thủ xuất sắc nhất thế giới của Fifa. "Đây chính là đỉnh cao của một thời kì tuyệt vời", anh nói. "Tôi rất hạnh phúc vì là một phần trong lịch sử của United. Đây là một trong những thời điểm đáng nhớ nhất của đời tôi. Hi vọng một ngày nào đó tôi lại được trở lại đây".
Mặc dù không tái hiện được phong độ tuyệt vời của mùa giải 2007/2008 nhưng Ronaldo vẫn đóng vai trò quan trọng vào chức vô địch thứ ba liên tiếp của United và giúp Quỷ Đỏ lần thứ hai liên tiếp lọt vào chung kết Champions League. Cristiano đã ghi bàn trong cả ba vòng knock-out Champions League mùa giải năm đó, đặc biệt pha lập công vào lưới Porto ở vòng tứ kết được bình chọn là "Bàn thắng của năm". Ngoài ra, Ronaldo cũng có được cú đúp trong trận bán kết lượt về với Arsenal.
Lần ra sân cuối cùng tại Old Trafford, Ronaldo nhận được huy chương vô địch thứ ba sau khi United có trận hòa với Arsenal. Không có một dấu hiệu nào cho thấy Ronaldo sẽ rời Old Trafford nhưng mọi việc thay đổi hoàn toàn vào ngày 11 tháng Sáu năm 2009, khi United thông báo cầu thủ người Bồ Đào Nha muốn được ra đi. Lời đề nghị trị giá 80 triệu Bảng của Real Madrid đã được chấp nhận. Ba tuần sau đó, những thủ tục cuối cùng của thương vụ này đã được hoàn tất.
..Những huyền thoại của Manchester United: David Beckham 08:03 29/12/2010 Được xem là cái tên lớn nhất của bóng đá thế giới, David Beckham là một hiện tượng toàn cầu, nhưng một phần của anh sẽ mãi mãi thuộc về “Quỷ Đỏ”.
Ngày sinh: 02/05/1975 Ngày ký hợp đồng: 08/07/1991 Trận đấu ra mắt: 23/09/1992 trong trận đấu với Brighton (A) FA Cup Tổng số bàn thắng: 85 Số lần ra sân: 394 Vị trí: Tiền vệ
Với vị trí bên cánh phải trong vòng một thập kỷ của United, đóng góp cho giai đoạn thành công nhất trong lịch sử của câu lạc bộ, và cú sút từ khoảng cách 57 yard vào lưới Wimbledon đã trở thành một trong những bàn thắng nổi tiếng nhất mọi thời đại, Beckham tiếp bước thần tượng thời niên thiếu của mình là Bryan Robson trở thành đội trưởng đội tuyển Anh và là cầu thủ Anh duy nhất ghi bàn trong ba kỳ chung kết World Cup khác nhau.
Câu chuyện bắt đầu vào tháng Bảy năm 1991 khi một fan trung thành của United chuyển từ phía Bắc Leytonstone đến ký hợp đồng thử việc cho Quỷ Đỏ. Anh là một trong số các cầu thủ của lứa trẻ năm 1992 giành được FA Youth Cup cùng với Butt, Scholes và anh em nhà Neville. Nhưng phải chờ đến ngày 2 tháng Tư năm 1995 mới có lần ra mắt đầu tiên cho đội Một tại sân nhà trong trận đấu với Leeds United. Sự ra đi của Andrei Kanchelskis đã để trống nơi hành lang cánh phải của hàng tiền vệ, và Beckham đã giành lấy vị trí đó cho riêng mình. Ghi được bàn thắng duy nhất giúp Manchester United giành chiến thắng trong trận bán kết cúp FA với Chelsea đã chứng tỏ anh là cầu thủ trong các trận đấu lớn, và kết thúc mùa giải đó, United đã giành được cú đúp danh hiệu Premier League và FA.
Beckham bắt đầu mùa giải 1996/97 với bàn thắng đặc biệt từ giữa sân Selhust Park và một tháng sau đó anh lần đầu tiên khoác áo đội tuyển Anh với trận ra mắt gặp Moldova, mùa giải đó một lần nữa United giành danh hiệu vô địch. Tuy nhiên năm 1998, Arsenal đã giành lại ngôi đầu cũng như việc Beckham tập trung cho một kỳ World Cup đáng thất vọng tại Pháp. Một năm xấu của anh khi xảy ra nhiều điều không thể tồi tệ hơn. Sau khi bị loại ra khỏi hai trận đấu đầu tiên của vòng bảng VCK World Cup, anh được ra sân và ghi một bàn thắng tuyệt đẹp từ cú đá phạt vào lưới Colombia và sau đó được ca ngợi như là người hùng của đất nước. Nhưng mọi việc chưa dừng lại ở đó. Trong trận đấu ở vòng Hai với Argentina, anh đã bị đuổi khỏi sân bởi pha trả đũa Diego Simeone sau khi bị cầu thủ này phạm lỗi và mười cái tên còn lại không thể giúp cho đội tuyển Anh tránh khỏi việc bị loại ngay tại vòng này.
Mặc cho sự chế giễu của báo chí và chỉ trích của người hâm mộ trên khắp đất nước, anh vẫn được chào đón trở lại trong vòng tay của đại gia đình United. Beckham đã đền đáp điều đó với pha làm bàn bằng cú đá phạt vào lưới Leicester City trong trận đấu đầu tiên của Premier League mùa giải 1998/99, và tiếp tục đạt được những thành tích vượt xa trí tưởng tượng của anh – hay một Quỷ Đỏ nào khác – cú ăn ba lịch sử.
Mùa giải tiếp theo đánh dấu sự thành công lần thứ Tư tại đấu trường Premiership và cũng trong năm này Beckham đã về đích thứ hai cho danh hiệu cầu thủ xuất sắc nhất Châu Âu và Thế giới – xếp sau Rivaldo của Barcelona và Brazil ở cả hai giải thưởng. United tiếp tục đạt danh hiệu vô địch tại giải Ngoại hạng mùa giải 2000/01 và Beckham đã được trao chiếc băng thủ quân của đội tuyển Anh, anh gần như là cầu thủ quan trọng nhất cho chiếc vé vào vòng trong của World Cup 2002 với màn trình diễn đáng kinh ngạc trong trận đấu với Hi Lạp tại Old Trafford.
Hơn cả một người tạo ra xu hướng, Bekham đã giới thiệu trên thế giới thuật ngữ ‘metatarsal’ [giải phẫu khối xương bàn chân] khi anh bị gãy xương bàn chân trong trận đấu tại Champions League với Deportivo la Coruna nhưng kịp trở lại ghi bàn thắng ở chấm penalty loại Argentina khỏi World Cup.
Mùa giải 2002/03 là mùa giải cuối cùng của Beckham ở Old Trafford. Mối quan hệ của anh với Sir Alex Ferguson đã bắt đầu rạn nứt và trở nên căng thẳng sau trận thua trong khuôn khổ cúp FA trên sân nhà trước Arsenal. Trong phòng thay đồ, cú đá với sự thất vọng của Ferguson đã vô tình trúng vào trán của Beckham.
Beckham sau đó bị loại ra khỏi đội hình chính trong trận đấu tại Champions League tại sân nhà với Real Madrid, anh vào sân từ băng ghế dự bị và ghi hai bàn thắng nhưng không đủ để giúp United tiến sâu hơn nữa. Sau nhiều tin đồn, Beckham đã chuyển tới Real Madrid nhưng vẫn kịp nhận danh hiệu Premiership lần thứ năm và đã ghi bàn thắng bằng cú sút phạt ở trận đấu cuối cùng trong màu áu United với Everton .Những huyền thoại của Manchester United: David Herd 05:31 31/12/2010 Không nhiều tiền đạo của United ghi được nhiều bàn thắng hơn David Herd. Trong vòng bảy năm thi đấu tại Old Trafford, ông đã ghi được 145 bàn thắng sau 265 lần ra sân.
Ngày sinh: 15/04/1934 Ngày ký hợp đồng: 01/7/1961 Trận đấu ra mắt: 19/8/1961 trong trận gặp West Ham Tổng số bàn thắng: 145 Số lần ra sân: 265 Vị trí: Tiền đạo Ngày rời United: 01/07/1968
Herd lớn lên ở vùng Moss Side và sau đó, ông đã theo chân cha mình, một cựu cầu thủ Manchester City, gia nhập Stockport County vào năm 1949. Hai năm sau, ông trở thành cầu thủ chuyên nghiệp và chuyển đến Arsenal vào năm 1954. Tại đội bóng thành London, Herd ghi được 99 bàn thắng trong 166 trận đấu.
Vào năm 1961, ông đã đứng thứ hai trong danh sách những cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhất tại giải hạng Nhất, sau Jimmy Greaves. Phong độ ấn tượng này đã thu hút được sự chú ý của Matt Busby và HLV huyền thoại này đã đưa Herd về Old Trafford với giá 40.000 Bảng.
Herd đã ghi bàn cho đội bóng mới ngay trong trận đầu tiên tại cúp F.A, League Cup và giải châu Âu, và tại mùa giải thứ ba ở Old Trafford, ông đã giúp United có được 100 bàn thắng. Mùa bóng đầu tiên ở sân Old Trafford, tiền đạo này ghi được 14 bàn sau 27 lần ra sân trong đội hình xuất phát.
Herd đã có cú đúp trong trận chung kết cúp F.A trước Leicester City năm 1963 [United thắng 3-1] và giúp Quỷ Đỏ kết thúc mùa giải ở vị trí thứ hai. Cặp tiền đạo Herd - Law đã ghi được tổng cộng 50 bàn thắng. Một năm sau, United giành được chức vô địch, và ở mùa giải kế tiếp [1965/1966], Herd đã ghi được 32 bàn thắng.
Một danh hiệu nữa đã đến với United vào năm 1967, nhưng đối với Herd, đó là một kỉ niệm buồn vì ông đã bị gãy chân vào tháng Mười một năm 1966, không lâu sau khi có cú hat-trick trong chiến thắng 5-0 trước Sunderland. Chấn thương này đã khiến cơ hội được ra sân trong đội hình chính của ông bị giảm đi đáng kể.
Mặc dù vắng mặt trong trận chung kết, ông vẫn được nhận huy chương vô địch châu Âu năm 1968. Tuy nhiên, chỉ hai tháng sau, ông đã chuyển sang thi đấu cho Stoke City. Khi kết thúc sự nghiệp cầu thủ, ông chuyển sang công tác huấn luyện. Ông đã làm việc tại Waterford và Lincoln City.
Những huyền thoại của Manchester United: Denis Law 18:52 02/01/2011 Bức tượng của Denis Law được dựng ở ngã tư Stretford End là công trình kỷ niệm những đóng góp to lớn của ông ở sân Old Trafford. Denis Law thật sự là huyền thoại sống của United.
Ngày sinh: 24/02/1940 Ngày ký hợp đồng: 12/07/1962 Trận đầu tiên: 18/8/1962 trong trận đấu với West Brom (Sân nhà) Số bàn thắng ghi được: 237 Số lần ra sân: 404 Vị trí: Tiền đạo Ngày rời United: 01/07/1973
Khả năng săn bàn, sự nhạy cảm, luôn cháy hết mình trong mỗi trận đấu khiến mọi người gọi ông với biệt danh 'Ông Vua'.
Lần đầu tiên người hâm mộ United được chứng kiến Law ghi bàn cho Quỷ Đỏ là vào ngày 18 tháng Tám năm 1962, trận ra mắt của ông trong cuộc đối đầu với West Bromwich Albion. Kể từ đó ông đã đóng góp thêm 236 bàn thắng cho United và pha ăn mừng của Law cũng đã trở thành thương hiệu - hai tay núm lấy tay áo và chỉ các ngón tay lên trời.
Con đường Law đến Old Trafford rất dài và gian nan. Rời khỏi Huddersfield năm 1955, ông ký hợp đồng chơi cho Manchester City với mức giá chuyển nhượng kỷ lục ở Anh lúc bấy giờ vào năm 1960 và chuyến đến Torino một năm sau đó.
Ông tỏ ra không thích ứng với bóng đá Ý và một năm sau, Matt Busby đưa ông trở lại Manchester - lần này là chơi cho Quỷ Đỏ thành Manchester. Trước khi được thi đấu quốc tế thường xuyên, ông đã có lần đầu tiên khoác áo đội tuyển quốc gia vào năm 1958 ở tuổi 18, đội tuyển khi đó được dẫn dắt bởi huấn luyện viên người Scotland, Matt Busby.
Law là người đã đóng góp một bàn thắng trong trận Chung Kết Cúp FA năm 1963, trận đấu mà United đánh bại Leicester City với tỉ số 3-1, đó cũng là bàn thắng thứ sáu của ông ở giải đấu năm đó. Nhưng đó chỉ mới là khởi đầu. 30 bàn sau 41 trận ở mùa giải năm đó giúp Law nhận danh hiệu Cầu Thủ Xuất Sắc Nhất Năm Của Châu Âu vào tháng Năm năm 1964.
Ông tiếp tục là cây săn bàn số một của United khi Quỷ Đỏ giành chức vô địch Giải Hạng Nhất Anh vào các năm 1965 và 1967 nhưng thật không may, chấn thương đã khiến ông không thể ra sân trong trận Chung Kết Cúp Châu Âu 1968. Law đang trong phòng hồi sức tại một bệnh viện ở Manchester sau khi trải qua ca phẫu thuật chấn thương đầu gối khi người đồng đội George Best của ông vùi dập Benfica ở trận chung kết tại Wembley. Ngày hôm sau, Sir Matt Busby đến thăm ông và đem theo chiếc Cúp Châu Âu.
Khi Tommy Docherty trở thành huấn luyện viên của United, Law quay trở lại Manchester City dưới dạng chuyển nhượng tự do vào tháng Bảy năm 1973.
Bàn thắng cuối cùng trong sự nghiệp của Law được ghi ở trận derby thành Manchester, nơi mà cú đánh gót điệu nghệ của ông đem về chiến thắng cho Manchester City. Ngay sau bàn thắng đó ông đề nghị được thay ra và lẫm lũi rời khỏi sân trong nỗi buồn tê tái sau khi hạ gục Quỷ Đỏ. Sau này khi kể lại sự kiện đó, Denis Law thừa nhận: "Tôi chưa bao giờ cảm thấy thất vọng như sau trận đấu đó".
Ông kết thúc sự nghiệp bóng đá sau Vòng Cung Kết Cúp Thế Giới 1974 diễn ra tại Tây Đức, sau 55 lần khoác áo đội tuyển Scotland và ghi được 30 bàn, thành tích sánh ngang cùng Kenny Dalglish. Ông cũng nắm giữ kỷ lục là người ghi nhiều bàn thắng nhất tại Cúp FA - 40 - trước khi bị phá bởi Ian Rush vào năm 1996.
Người bạn thân George Best nhận xét về ông: "Law là một người tuyệt vời, một ông bạn cục mịch nhưng lại ở một đẳng cấp khác". thanhdat_206 | | | | | |
| | | | | | | thanhdat_206
Tổng số bài gửi : 192
Join date : 09/07/2011
Age : 27
Đến từ : 9a3 vip
| | | | | | Tiêu đề: Re: góc MU(chuyên mục mới của forum) Fri Jul 29, 2011 5:00 pm | |
| | | | | .Những huyền thoại của Manchester United: Dennis Viollet 04:26 03/01/2011 Có rất nhiều tiền đạo đã đến thi đấu tại Old Trafford nhưng chưa ai trong số đó đạt được thành tích 32 bàn tại giải vô địch quốc gia mà Dennis Viollet thiết lập ở mùa giải 1959/1960.
Ngày sinh: 20/09/1933 Ngày ký hợp đồng: 01/9/1949 Trận đầu tiên: 11/4/1953 trong trận đấu với Newcastle (Sân nhà) Số bàn thắng ghi được: 179 Số lần ra sân: 293 Vị trí: Tiền đạo Ngày rời United: 01/01/1962
Với tốc độ và khả năng chọn vị trí tốt, Viollet đã ghi được tổng cộng 179 bàn thắng sau 293 lần ra sân, giúp ông có được vị trí thứ tư lịch sử về số lần lập công và đứng ngang hàng với George Best.
Viollet, người sinh ra tại Moss Side, đã gia nhập United vào mùa giải 1949/1950, trở thành cầu thủ chuyên nghiệp khi mới 17 tuổi và có lần ra sân đầu tiên sau đó hai năm.
Là một phần tử trong đội ngũ Busby Babes, Viollet đã phối hợp rất ăn ý với Tommy Taylor, người có thể lực rất tốt. Sự kết hợp giữa kỹ thuật và sức mạnh của các cầu thủ trên hàng công đã giúp United có được chức vô địch vào các năm 1956 và 1957.
Năm tiếp theo, sau khi ghi bàn ở trận tứ kết với Sao đỏ Belgrade, Viollet đã may mắn thoát nạn trong thảm họa Munich khi chỉ bị thương nhẹ. Ông đã vắng mặt trong hầu hết các trận đấu của mùa giải và mặc dù sau đó đã vào sân trong trận chung kết cúp F.A năm 1958 nhưng United vẫn bị Bolton Wanderers đánh bại.
Vào tháng Một năm 1962, Viollet đã rời Old Trafford để gia nhập đội hạng Hai Stoke City. Tại CLB mới, ông đã giành chức vô địch giải hạng Hai mùa giải 1962/1963 và lọt vào tới trận chung kết League Cup mùa giải 1963/1964.
Sau khi thi đấu tại giải vô địch Mỹ và Ai-len, Viollet đã chuyển tới sống tại Baltimore vào đầu những năm 1970. Sau đó, ông chuyển đến sống tại Florida và tại đây, ông đã dẫn dắt các cầu thủ trẻ. Những năm cuối của thập niên 90, ông được thành phố Jacksonville trao giải thưởng danh dự.
Dennis Viollet qua đời ngày 6 tháng Ba năm 1999 tại Florida sau một thời gian bị u não ác tính.
..Những huyền thoại của Manchester United: Duncan Edwards 05:33 04/01/2011 Matt Busby đã đánh giá Duncan Edwards là cầu thủ toàn diện nhất tại Anh và cũng có thể trên toàn thế giới. Thảm họa Munich đã khiến ông bị thương nặng và sau đó qua đời ở tuổi 21 và vẫn chưa phát huy hết khả năng của bản thân.
Ngày sinh: 01/10/1936 Ngày ký hợp đồng: 01/6/1952 Trận đầu tiên: 04/4/1953 trong trận đấu với Cardiff Số bàn thắng ghi được: 21 Số lần ra sân: 177 Vị trí: Tiền vệ Ngày rời United: 21/02/1958 và mất ngày 21/02/1958
Sở hữu sức chịu đựng vô hạn, khả năng chuyền bóng cực tốt và những cú sút uy lực, Edwards chính là mẫu cầu thủ có thể làm chủ bất cứ trận đấu nào. Khả năng của ông đã được mọi người biết đến khi mới 11 tuổi, trong màu áo trường Dudley. Rất nhiều CLB như Wolverhampton Wanderers, Aston Villa, West Bromwich Albion và Birmingham City muốn có được cầu thủ này. Vào thời điểm đó, HLV của anh tại trường phổ thông đã phát biểu rằng: "Tuy cậu ấy mới 11 tuổi nhưng tôi biết rằng Duncan sẽ chơi cho đội tuyển Anh trong tương lai".
Mặc dù rất nhiều người muốn giữ anh ở lại vùng Midlands - và Wolves là một trong số đó, nhưng Duncan vẫn ký hợp đồng với United sau khi được Matt Busby đến gặp riêng vào ngày 31 tháng Năm năm 1952. Mặc dù Sir Matt cho biết ông rất vất vả mới có được cầu thủ này, Edwards cho biết: "Manchester United là CLB lớn nhất thế giới. Tôi sẵn sàng làm mọi thứ để có thể gia nhập đội bóng này".
Edwards được mệnh danh là 'manboy' nhờ vào nền tảng thể lực sung mãn và khi mới 16 tuổi 185 ngày, ông đã được ra sân lần đầu tiên trong trận đấu với Cardiff City ngày 4 tháng Tư năm 1953. Tám tháng sau, Edwards ký hợp đồng chuyên nghiệp với United và ở tuổi 17, ông đã thường xuyên được ra sân trong đội hình chính trong mùa giải 1953/1954. Tuy vị trí xuất phát là tiền vệ cánh trái nhưng ông có thể thi đấu tốt ở bất kì vị trí nào trên sân.
Khi được ra sân, Duncan Edwards luôn thi đấu với 100% khả năng của mình. Thái độ đó cũng chính là phương châm sống của ông. Phát biểu về cuộc sống ngoài sân cỏ của mình, ông nói: "Được mọi người tung hô thật tuyệt vời, nhưng chúng ta không thể sống mãi với cảm giác đó. Bạn phải cố gắng kiếm tiền để sống sau khi đã giải nghệ. Mọi người sẽ quên bạn rất nhanh thôi. Tôi không muốn sau này mình trở thành một người ăn mặc rách rưới và đứng xin những tấm vé miễn phí ở ga tàu điện ngầm".
Duncan có thể chính là người đầu tiên kiếm được tiền nhờ vào hình ảnh của bản thân khi ông ký hợp đồng quảng cáo nước uống tăng lực và nhiều sản phẩm khác nữa. Ông cũng đã viết sách trước khi qua đời. Cuốn sách có tựa đề là 'Tackle Soccer This Way'.
Những thành công mà ông thu được trên sân cỏ rất ấn tượng. Ở tuổi 21, ông đã ba lần giành chức vô địch Youth Cup, hai chức vô địch quốc gia và góp mặt trong trận chung kết cúp F.A.
Ngay trong trận đầu tiên khoác áo đội tuyển quốc gia, Duncan trở thành cầu thủ trẻ nhất thi đấu cho Tam Sư ở thế kỉ 20 khi mới 18 tuổi 183 ngày. Kỉ lục đó đã đứng vững trong 40 năm, cho đến khi bị Owen phá vào tháng Hai năm 1998.
Duncan qua đời ngày 21 tháng Hai năm 1958 do những chấn thương nặng gặp phải trong thảm họa Munich. Sau khi Edwards qua đời, HLV Walter Winterbottom của đội tuyển Anh phát biểu: "Tôi đã nhìn thấy tương lai của đội tuyển Anh qua những phẩm chất và tinh thần của Duncan Edwards".
Khi thi hài của ông được đưa về quê nhà, hơn 5000 người đã tụ tập trên các đường phố của Dudley để nói lời tạm biệt. Ông đã được hỏa táng tại nghĩa trang Queens Cross, Dudley vùng West Midlands.
Cái tên Duncan Edwards được nhắc đến như một ví dụ về tài hoa bạc mệnh, một người đã qua đời khi chưa đạt được vinh quang. Những người đã may mắn được xem ông thi đấu đều cho rằng Duncan chính là cầu thủ xuất sắc nhất mặc dù chưa biết được khả năng của cầu thủ này sẽ phát triển đến đâu. Trong mắt nhiều người, cầu thủ hiện đại có phong cách thi đấu và tài năng giống ông nhất chính là Wayne Rooney.
..Những huyền thoại của Manchester United: Eddie Colman 06:47 05/01/2011 Sở hữu diệt danh 'Snakehips' vì thân hình không cân đối, Eddie Colman, tiền vệ xuất thân từ Salford, là một trong những cầu thủ được khán giả ưa thích nhất tại Old Trafford.
Ngày sinh: 01/11/1936 Ngày ký hợp đồng: 01/01/1952 Trận đầu tiên:12/11/1955 trong trận đấu với Bolton Số bàn thắng ghi được: 2 Số lần ra sân: 108 Vị trí: Tiền vệ Ngày rời United: 06/02/1958 và mất ngày 06/02/1958
Là một cầu thủ của thế hệ Busby Babe, cựu cầu thủ của Salford đã thường xuyên được ra sân trong đội hình chính và trận đầu tiên của ông diễn ra vào tháng Mười một năm 1955. Colman đã qua đời trong tai nạn máy bay tại Munich vào tháng Hai năm 1958 khi mới 21 tuổi.
Colman ký hợp đồng không chuyên với United năm 1952 trước khi trở thành cầu thủ chuyên nghiệp tháng Mười một năm 1953. Ông chính là một thành viên của United đã giành cúp vô địch Youth Cup năm 1953, 1954 và 1955. Ở giải đấu năm 55, ông còn được tin tưởng giao băng đội trưởng.
Ở hàng tiền vệ, Colman có cơ hội hợp tác với Duncan Edwards và cả hai đã khiến người hâm mộ phải ngất ngây. Eddie rất nguy hiểm khi xâm nhập vòng cấm vì kỹ thuật khéo léo và khả năng qua người trong khi Duncan có khả năng tạo đột biến. Colman là cầu thủ không hề e ngại trước các đối thủ. Sự kết hợp giữa kĩ năng đoạt bóng, những đường chuyền chết người khiến Colman thường xuyên vượt qua được các đối thủ.
Colman đã giành được hai chức vô địch giải quốc gia và có mặt trong trận chung kết cúp F.A năm 1957. Khi trở về nhà từ trận đấu với Sao đỏ Belgrade, máy bay chở đội bóng bị tai nạn và Colman đã qua đời. Colman được người hâm mộ nhớ đến khi thi đấu với nụ cười trên môi.
..Những huyền thoại của Manchester United: Eric Cantona 06:25 06/01/2011 Được người hâm mộ gọi là "Vua", là "Chúa", Cantona tuy chỉ thi đấu tại Old Trafford trong vòng bốn năm rưỡi nhưng đã trở thành huyền thoại tại đây.
Ngày sinh: 24/05/1966 Ngày kí hợp đồng: 27/11/1992 Trận đầu tiên: 06/12/1992 trong trận đấu với Manchester City (Sân nhà) Số bàn thắng ghi được: 82 Số lần ra sân: 185 Vị trí: Tiền đạo Ngày rời United:
Thường xuyên ra sân với chiếc áo số 7 có cổ áo dựng đứng, phong cách có phần ngang tàn, Eric Cantona dường như được sinh ra để chơi bóng cho Manchester United, nhất là khi anh chuyển đến sân Old Trafford từ Leeds United.
"Đứa con hư" của bóng đá Pháp đã có gần 50 lần khoác áo đội tuyển quốc gia. Mặc dù đã giành được chức vô địch với Marseille năm 1991 nhưng ở tuổi 25, anh đã rời khỏi đất nước hình lục lăng khi lọt vào mắt xanh của HLV Howard Wilkinson [HLV của Leeds United] trong trận đấu giao hữu với Sheffield Wednesday. Ngay sau khi chuyển đến Leeds United, anh đã cùng đội bóng này giành chức vô địch mùa giải 1991/1992. Trong trận đấu Charity Shield giữa Leeds và Liverpool, Cantona đã lập được cú hat-trick. Sau đó, Sir Alex nhận được tin rằng cầu thủ người Pháp có thể ra đi vào tháng Mười hai và ông đã đưa anh về Old Trafford với giá 1,2 triệu Bảng.
Trong bốn năm rưỡi khoác áo Quỷ Đỏ, với bầu nhiệt huyết, tinh thần chiến đấu hết mình, sự chân thành, sự hòa hoa vốn có của người Pháp, Cantona đã đi vào ngôi đền huyền thoại của United. Người hâm mộ đã thấy lại được những màn trình diễn ấn tượng trên sân cỏ như khi George Best còn thi đấu. Cầu thủ người Pháp này chính là miếng ghép còn thiếu trong đội hình United. Với chín bàn thắng sau 22 trận tại giải vô địch quốc gia, Cantona đã giúp đội bóng giành được chức vô địch mùa giải 1992/1993.
Với sự có mặt của Cantona, United chỉ một lần duy nhất không lên ngôi vô địch trong bốn năm liên tiếp. Tại bốn mùa giải đó, Cantona hai lần đứng đầu danh sách ghi bàn, một lần đứng thứ hai. Có được thành tích đó, ngoài kĩ thuật siêu hạng, Cantona còn sở hữu một tài năng đặc biệt. Trên sân, anh luôn là tấm gương cho các đồng đội và không bao giờ bỏ cuộc.
Khi F.A quyết định cấm Eric thi đấu chín tháng trong mùa giải 1994/1995 sau cú kung-fu nổi tiếng vào Selhurst Park [cổ động viên của Crystal Palace], Cantona đã thể hiện được bản lĩnh của mình với việc chấp nhận lao động công ích 120 giờ mà không phàn nàn gì. Ngay sau khi quay trở lại, tháng Mười, anh đã ghi bàn vào lưới Liverpool từ chấm 11m trên sân Old Trafford.
Với sự dẫn dắt của Cantona, những tài năng trẻ như David Beckham, Ryan Giggs và Roy Keane đã từng bước trưởng thành giúp United không có đối thủ ở mùa giải 1995/1996. Mùa giải đó, Cantona đã ghi được 19 bàn thắng trên tất cả các mặt trận và anh là một trong bốn người có số bàn thắng là hai chữ số. Anh đã ghi bàn trong sáu trận liên tiếp tại Premier League trong tháng Ba và tháng Tư, giúp United đánh bại Newcastle để lên ngôi vô địch. Trong trận chung kết cúp F.A với Liverpool trên sân Wembley, Cantona đã cùng các đồng đội lên ngôi vô địch, giúp United có được cú đúp thứ hai trong ba mùa giải. Mùa giải đó cũng là giai đoạn đỉnh cao của Cantona tại sân Old Trafford.
Cuối mùa giải 1996/1997, United lại một lần nữa lên ngôi vô địch. Tuy nhiên, danh hiệu đó không giúp đội bóng quên đi nỗi thất vọng bị loại tại vòng bán kết Champions League. Cũng thời gian này, Cantona quyết định treo giày và đó là một mất mát to lớn đối với đội bóng. Tuy không còn khoác áo Quỷ Đỏ nữa nhưng các cổ động viên sẽ không bao giờ quên những cống hiến của anh cho United cũng như tinh thần thi đấu hết mình mà Cantona đã thể hiện.
..Những huyền thoại của Manchester United: Gary Neville 06:19 07/01/2011 Gary Neville thuộc nhóm cầu thủ chủ chốt đã giúp Quỷ Đỏ đạt được danh hiệu Premier League.
Ngày sinh: 18 tháng 2 năm 1975 Ngày ký hợp đồng: 08 tháng 7 năm 1991 Trận đấu ra mắt: 16 tháng 9 năm 1992 với Torpedo Moscow Tổng số bàn thắng: 7 Số lần ra sân: 601 Vị trí: Hậu vệ
Kế thừa Bryan Robson, Steve Bruce, Eric Cantona và Roy Keane, Gary Neville đã xuất sắc thực hiện được giấc mơ cả đời mình, khi anh trở thành người đội trưởng thứ năm của United nâng cao chiếc cúp vô địch Premier League thứ 9 một cách huy hoàng ở mùa giải 2006/2007.
Đáng tiếc, Neville đã bỏ lỡ trận đấu cuối cùng của mùa giải, anh bị trật cổ chân khi chỉ mới thi đấu được 11 phút trong chuyến làm khách của Bolton tới sân Old Trafford vào ngày 17 tháng Ba năm 2007. Chấn thương tương tự đã làm Neville không thể thi đấu trọn vẹn mùa giải 2007/2008.
Hậu vệ sinh ra tại Bury (Anh) được trao chiếc băng đội trưởng từ Keane trong mùa giải 2005/2006. Neville là một trong những cầu thủ của Quỷ Đỏ luôn hoàn thành tốt nhiệm vụ và thi đấu cống hiến hết mình mỗi khi được ra sân. Từ mùa giải 1994/1995, anh luôn là một sự lựa chọn đáng tin cậy. Hiện nay, rất ít những cầu thủ có được lòng trung thành như Neville - mọi huấn luyện viên đều muốn có một cầu thủ như anh, và khi sức khỏe đã không cho phép anh "cháy" như lúc trước thì Neville vẫn cố gắng "tiếp lửa" cho đồng đội ở sân tập hay phòng thay đồ. "United là câu lạc bộ duy nhất tôi muốn thi đấu", Gary nói.
Thẳng thắn và quyết đoán, thủ quân của Quỷ Đỏ có tất cả phẩm chất và đức tính của một chỉ huy. Neville bước vào trận đấu với một ý nghĩ không bao giờ chấp nhập thất bại, và những người hâm mộ luôn quý mến anh bởi tinh thần đó. Nhưng anh không thể làm hài lòng được các quan chức bóng đá, Neville có một pha ăn mừng được coi là "quá khích" sau bàn thắng anh ghi được ở phút cuối giúp United giành chiến thắng trước Liverpool ở Old Trafford vào tháng Một năm 2006, điều đó đã khiến đội trưởng Quỷ Đỏ bị phạt 5000 bảng Anh.
"Chẳng nhẽ chỉ mỉm cười rồi quay về vạch giữa sân sau những bàn thắng quan trọng như thế hay sao?", anh nói. "Mọi người muốn các cầu thủ hoàn toàn trong sạch? Chắc họ muốn xem những người máy đá bóng".
Nhưng đã không hề có một lời chỉ trích nào về màn ăn mừng đỉnh cao của Gary sau đó - tại trận chung kết Carling Cup 2006, Gary nâng cao chiếc cúp đầu tiên trong vai trò đội trưởng Quỷ Đỏ và nhận lấy chiếc huy chương trong nước duy nhất anh còn thiếu trong sự nghiệp của mình. Man United đã không giành được nó kể từ tháng Tư năm 1992, lúc ấy Neville còn đang là thành viên đội trẻ cùng với những cái tên nổi tiếng khác như David Beckham, Nicky Butt, Ryan Giggs hay Paul Scholes.
Từ sau ngày đó Neville luôn thi đấu với một quyết tâm đáng nể, anh luôn chứng tỏ được bản lĩnh của mình trên sân. "Đẳng cấp và những màn trình diễn ấn tượng của cậu ấy sẽ không bao giờ thay đổi", Sir Alex nói. "Điều đó rõ ràng hơn trong Gary khi cậu ấy không thể có được khả năng như Giggs hay Scholes, nhưng quyết tâm chính là thứ đã giúp Gary đảm bảo một vị trí chính thức trong đội".
"Cậu ấy cũng cho thấy phong độ ổn định của mình khi trở lại sau hơn một năm rưỡi chấn thương", Sir Alex cho biết thêm. "Chúng tôi đều đã rất lo lắng về khả năng trở lại của Neville sau thời gian dài chấn thương như vậy, nhất là ở độ tuổi của cậu ấy - điều đó không dễ dàng chút nào. Nhưng cậu ấy quá xuất sắc, Gary đã trở lại và chứng minh anh vẫn là thủ lĩnh của United, Neville chính là một người đàn ông tuyệt vời".
Mặc dù đã bỏ lỡ "cú đúp" danh hiệu của United vào năm 2008 vì chấn thương nhưng Neville cũng có thêm được chiếc cúp Premier League thứ tám trong sự nghiệp vào năm 2009 và sau đó anh giúp United đăng quang ở Carling Cup năm 2010 khi vượt qua Aston Villa ở trận chung kết tại Wembley (Neville vào sân thay Rafael ở phút 66). Tầm quan trọng của Neville ở Quỷ Đỏ đã được công nhận khi câu lạc bộ quyết định gia hạn hợp đồng để giữ anh lại Old Trafford đến tháng Sáu năm 2011.
Trong lịch sử Man United, chỉ có bốn cầu thủ là Ryan Giggs, Sir Bobby Charlton, Bill Foulkes và Paul Scholes đã thi đấu nhiều hơn Neville. Cuối mùa giải 2009/2010 anh chính thức đạt đến cột mốc 600 trận thi đấu cho Quỷ Đỏ.
Những huyền thoại của Manchester United: Gary Pallister 04:02 09/01/2011 Gary Pallister là một hậu vệ xuất sắc, với khả năng không chiến siêu đẳng, ông đã cùng Steve Bruce tạo thành bộ đôi trung vệ lừng danh của United.
Ngày sinh: 30/06/1965 Ngày kí hợp đồng: 29/08/1989 Trận đầu tiên: 30/08/1989 trong trận gặp Norwich City (Sân nhà) Số bàn thắng ghi được: 15 Số lần ra sân: 437 Vị trí: Hậu vệ Ngày rời United: 01/071998
"Hòn đá tảng" Gary Pallister đã cùng United giành ba chức vô địch Giải Ngoại Hạng Anh (1993, 1994, 1996), giành ngôi Á Quân Cúp C2 châu Âu và Siêu Cúp Châu Âu năm 1991, ba Cúp FA (1990, 1994, 1996) và một Cúp Liên Đoàn Anh năm 1992.
Sinh ra ở Ramsgate vào tháng Sáu năm 1965, Pallister bắt đầu sự nghiệp ở đội bóng nghiệp dư Billingham Town và gia nhập Quỷ Đỏ từ Middlesbrough với giá 2.3 triệu Bảng vào tháng Tám năm 1989 - mức giá kỷ lục lúc bấy giờ đối với một hậu vệ người Anh.
Ông mau chóng tìm được vị trí thường xuyên trong màu áo United và chỉ bỏ lỡ duy nhất một trận đấu tại giải quốc nội từ năm 1992 đến năm 1995. Ông được PFA bầu chọn là Cầu Thủ Xuất Sắc Nhất Năm 1992 nhưng có điều ông chỉ khoác áo đội tuyển Anh vỏn vẹn 22 lần.
Sau chín năm thi đấu tại Old Trafford với 317 lần ra sân ở Giải Ngoại Hạng Anh, Pallister rời United chuyển sang thi đấu cho đội bóng mới thăng hạng Boro với giá chuyển nhượng là 2.5 triệu Bảng hồi mùa hè năm 1998.
Pallister hiện tại vẫn còn gắn bó với sân Old Trafford trong vai trò bình luận viên của MUTV Những huyền thoại của Manchester United: George Best 02:47 11/01/2011 "Nếu tôi sinh ra với bộ dạng xấu xí, tôi đã không biết đến Pelé", dẫn lời George Best, một thiên tài bóng đá mà nước Anh đã sản sinh ra.
Ngày sinh: 22/05/1946 Ngày ký hợp đồng: 01/08/1963 Trận đầu tiên: 14/09/1963 trong trận gặp West Brom (Sân nhà) Số bàn thắng ghi được: 179 Số lần ra sân: 470 Vị trí: Tiền đạo Ngày rời United: 02/01/1974
Tốc độ, khả năng giữ thăng bằng, sự khéo léo, khả năng kiểm soát bóng và tạo cơ hội là những phẩm chất nổi bật của Best. Chính Pelé đã nhận xét "số 7" của United là "cầu thủ xuất sắc nhất thế giới".
Từ một cậu bé gầy giơ xương ở vùng Cregagh, Belfast, Best được tuyển trạch viên Bob Bishop của United để ý và ông này đã nói với Matt Busby rằng: "Huấn luyện viên này, tôi nghĩ tôi đã phát hiện cho ông một thiên tài".
Sau khi vượt qua nỗi nhớ nhà, Best bước vào sự nghiệp thi đấu chuyên nghiệp năm 17 tuổi vào tháng Năm năm 1963, có màn ra mắt vào tháng Chín - và ghi bàn trong lần thứ hai ra sân. Không lâu sau đó, ông cũng lần đầu tiên khoác áo đội tuyển Bắc Ai-len.
Mùa giải 1964/65, cùng với Denis Law, Bobby Charlton và David Herd, Best là chìa khóa đem đến chức vô địch đầu tiên cho Quỷ Đỏ kể từ sau thảm họa Munich.
Mùa giải tiếp theo, một mình ông vùi dập Benfica tại tứ kết Cúp Châu Âu ngay trên sân khách. Sau khi lập cú đúp trong chiến thắng 5-1 tại Lisbon, ông được mọi người gọi là ‘El Beatle’.
Danh hiệu thứ hai đến vào năm 1967. Một năm sau đó ở Trận Chung Kết Cúp Châu Âu năm 1968, Best tiếp tục chứng minh ông là hung thần của Benfica khi ghi bàn nâng tỉ số lên 2-1 cho Quỷ Đỏ ở hiệp phụ, mở ra chiến thắng hoành tráng 4-1. Với 28 bàn thắng ghi được ở mùa giải đó, Best được bầu chọn là Cầu Thủ Xuất Sắc Nhất Năm của PFA và Châu Âu. Bốn mùa giải sau đó, ông tiếp tục là cây săn bàn số một của United.
Khi kỷ nguyên Busby kết thúc cũng là lúc Best chống chọi với những rắc rối bên ngoài sân cỏ, đến khi ông qua đời vào tháng Mười Một năm 2005.
Ông rời khỏi United vào tháng Một năm 1974 và sau đó phiêu bạt vòng quanh thế giới khi lần lượt chơi cho Dunstable Town, Fulham, Los Angeles Aztecs, Brisbane Lions và the Jewish Guild of South Africa.
Sau 361 lần ra sân tại Giải Ngoại Hạng Anh, ông đã ghi cho Quỷ Đỏ 136 bàn thắng. Ông cũng là người nắm giữ kỷ lục ghi sáu bàn thắng trong trận đấu Northampton Town, tại vòng năm Cúp FA năm 1970 (United thắng 8-2).
Best mất vào tháng Mười Một năm 2005, United đã tưởng niệm sự ra đi của ông trong trận đấu với West Ham năm đó. Và O’Shea đã giành tặng cho Best món quà cuối cùng khi là người duy nhất ghi bàn mang về chiến thắng cho Quỷ Đỏ.
thanhdat_206 | | | | | |
| | | | | | | thanhdat_206
Tổng số bài gửi : 192
Join date : 09/07/2011
Age : 27
Đến từ : 9a3 vip
| | | | | | Tiêu đề: Re: góc MU(chuyên mục mới của forum) Fri Jul 29, 2011 5:09 pm | |
| | | | | ..Những huyền thoại của Manchester United: George Wall 04:58 12/01/2011 Trong suốt một thập kỷ qua, cánh trái của United luôn gắn với cái tên Ryan Giggs mà ít ai biết đến người tiền nhiệm của anh trong gần một thế kỷ trước là George Wall.
Ngày Sinh: 20-2-1885 Ký hợp đồng: 01-04-1906 Trận đấu ra mắt: 7-04-1906 với Clapton Orient trên sân khách. Tổng số bàn thắng: 100 Số lần ra sân: 319 Vị trí: Tiền đạo Ngày rời United: 01-04-1915
Wall đã gắn bó 10 năm với United và đoạt được 4 danh hiệu chính thức với vai trò là một cầu thủ chạy cánh xuất sắc trong thời kỳ hoàng kim đầu tiên của United trước khi sự nghiệp của ông bị gián đoạn bởi Thế chiến thứ nhất.
Thời kỳ đầu, Wall chỉ chơi cho những đội bóng vùng Đông Bắc nước Anh, là nơi ông sinh sống, trước khi ký hợp đồng với Barnsley, đội bóng đang chơi ở giải hạng Hai nước Anh lúc bấy giờ. Trong màu áo của Barnsley, những tuyển trạch viên của United đã bị cuốn hút bởi tài năng của Wall. Và tháng Tư năm 1906 là thời điểm mà Wall chuyển từ Yorkshire sang vùng Lancashire để khoác lên mình màu áo Quỷ Đỏ.
Trong thời điểm đó, United đang nỗ lực để được lên thi đấu ở giải hạng Nhất, với phong cách thi đấu thông minh, lắt léo và những bàn thắng quan trọng của mình, Wall đã cùng các đồng đội cán đích ở vị trí thứ 2 và đảm bảo một suất lên hạng ở mùa bóng tiếp theo. Ông đã ghi bàn thắng ở ngay lần ra quân của mình vào lưới Clapton Orient để tạo ra một niềm tin cho tương lai tươi sáng của các CĐV Quỷ Đỏ.
Ngay mùa bóng tiếp theo, Wall biến cánh trái của United thành địa bàn hoạt động của riêng mình và không hề bỏ lỡ một trận đấu nào ở mùa giải 1906-1907 đồng thời là người ghi bàn nhiều nhất cho CLB với 11 lần sút tung lưới đối phương. Mùa giải tiếp sau đó người ta còn được chứng kiến sự tiến bộ vượt bậc của Wall với 19 bàn thắng ghi được, đưa United giành chức vô địch giải hạng Nhất lần đầu tiên trong lịch sử. Ông cũng ghi tên mình vào lịch sử bóng đá Anh khi là người ghi bàn trong trận đấu Siêu Cup nước Anh đầu tiên trong chiến thắng 4-0 của United trước Queen's Park Rangers.
Mùa giải tiếp sau đó là một thất bại của United trong giải vô địch Quốc gia nhưng lại là lần đầu tiên Wall đoạt được FA Cup trong màu áo Quỷ Đỏ. Sau này ông đóng góp trong chức vô địch giải hạng Nhất thứ 2 của United vào năm 1911, để rồi phải kết thúc sự nghiệp khoác áo Quỷ Đỏ 4 năm sau đó bởi cuộc chiến tranh Thế giới lần thứ I.
Tuy nhiên khi chiến tranh kết thúc, Wall trở lại với sự nghiệp quần đùi áo số dưới biên chế của Oldham, rồi tiếp tục chuyển qua 4 CLB khác nhau trước khi giải nghệ ở chính thành Manchester vào năm 1927, trong màu áo Manchester Ship Canal FC.
Những huyền thoại của Manchester United: Harry Gregg 04:17 13/01/2011 Một trong những người sống sót sau thảm họa Munich tháng Hai năm 1958, Gregg là một người hùng thật sự.
Ngày sinh: 25/10/1932 Ngày ký hợp đồng: 01/12/1957 Trận đấu ra mắt: 21/12/1957 trong trận đấu với Leicester Tổng số bàn thắng: 0 Tổng số lần ra sân: 247 Vị trí: Thủ môn Ngày rời United:
Chỉ bị chảy máu mũi, Gregg đã trở lại đống đổ nát để giúp giải thoát những người đang bị mắc kẹt. Ông đã cứu được một đứa trẻ 20 tháng tuổi, một người phụ nữ mang bầu và cố gắng giúp Matt Busby có được cuộc sống mới.
Là một thủ môn, Gregg luôn ra hiệu, chỉ huy các đồng đội như những gì Peter Schmeichel đã làm ba thập kỉ sau đó. Sự dũng cảm và thể lực tuyệt vời của Gregg đã khiến Busby chấp nhận bỏ ra 23.000 Bảng, khoản tiền chuyển nhượng kỉ lục đối với một thủ môn, chỉ ba tháng trước khi vụ tai nạn xảy ra.
Sau thảm họa này, Gregg đã trở thành một nhân tố chủ chốt trong kế hoặch xây dựng lại đội hình của HLV tạm quyền Jimmy Murphy và lọt vào đến trận chung kết cúp F.A cuối mùa giải. United đã thất bại và huy chương bạc đó là danh hiệu duy nhất của Gregg trong suốt thời gian thi đấu tại Old Trafford.
Thủ thành người Bắc Ai-len đã được bình chọn là thủ thành xuất sắc nhất World Cup 1958 và luôn là sự lựa chọn số một của United trong vòng bốn năm, cho đến khi dính phải một chấn thương vai. Các bác sĩ nói rằng Gregg không thể thi đấu lại được nhưng sau khi phẫu thuật, ông đã trở lại trong trận đấu với Benfica trên sân Old Trafford bảy tháng sau.
Những chấn thương tiếp theo đã ảnh hưởng nghiêm trọng tới sự nghiệp của ông và tháng Mười hai năm 1966, Gregg chuyển tới Stoke City làm HLV kiêm cầu thủ. Ông chỉ thi đấu cho đội bóng này hai trận trước khi chuyển hẳn sang công tác huấn luyện. Sau đó, ông đã làm việc tại Shrewsbury Town, Swansea City và Crewe Alexandra.
Sau khi chuyển sang CLB Kitan Sports Club của Kuwait để làm cầu thủ kiêm HLV, Gregg đã trở về sân Old Trafford năm 1978 để làm HLV thủ môn nhưng ra đi sau ba mùa giải, khi Ron Atkinson tiếp quản ghế huấn luyện. Tháng Sáu năm 1995, Gregg đã được trao danh hiệu MBE.
..Những huyền thoại của Manchester United: Jack Rowley 03:01 15/01/2011 Với cái chân trái chết người đã mang lại mệnh danh "Pháo thủ" cho ông, Jack Rowley đưa United bay cao trong thời kỳ hậu thế chiến, lúc mà chiến lược của Sir Matt Busby mang đến những kết quả ngọt ngào.
Ngày sinh: 07-10-1920 Ký hợp đồng : 22-10-1937 Trận đấu ra mắt: 23-10-1937 với Sheffield Wednesday trên sân nhà. Tổng số bàn thắng: 211 Số lần ra sân: 424 Vị trí: Tiền đạo Ngày rời United: 01-02-1955
Jack Rowley, cũng giống như người anh em không kém phần danh tiếng là Arthur Rowley - một trong những tiền đạo đáng sợ nhất nước Anh, có khả năng không chiến cũng như "đánh bộ" tuyệt vời.
Jack Rowley gia nhập United với cái giá 3000 Bảng Anh vào năm 1937 sau một giai đoạn rất ngắn chơi cho những CLB ở quê nhà như Wolverhampton, Wanderers và Bournemouth & Boscombe Athletic với 10 bàn thắng sau 11 lần ra sân. Trong mùa giải đầu tiên ở Old Trafford, ông giúp United giành vị trí thứ hai ở giải hạng Hai và chính thức quay trở lại với giải hạng Nhất lần đầu tiên kể từ năm 1931.
Khi giải vô địch Quốc gia bị tạm dừng do chiến tranh, Rowley phục vụ ở trung đoàn South Staffordshire và tham gia vào cuộc đổ bộ D-Day nổi tiếng ở Normandy năm 1945. Trong khoảng thời gian loạn lạc đó, ông có tham gia chơi bóng ở một số CLB như Wolves, Aldershot, Belfast Distillery, Folkestone, Shrewsbury Town và cả Tottenham Hotspur.
Tuy nhiên, ngay khi giải đấu trở lại hoạt động, ông lập tức trở về khoác áo United vào năm 1946, và là một trong năm trụ cột nổi tiếng ở hàng công trong đội hình giành chức vô địch cup FA năm 1942 sau cú đúp ghi được ở trận thắng 4-2 trước Blackpool.
Năm 1952 là một dấu ấn đặt biệt khi Rowley, với sự kết hợp tuyệt vời cùng người đồng đội Jimmy Delaney, đã ghi 30 bàn thắng đưa United vô địch giải hạng nhất lần đầu kể từ năm 1911.
Sau 503 lần ra sân cùng 312 bàn thắng cho United, với 6 lần khoác áo đội tuyển Quốc gia và đóng góp cho Tam sư trung bình một bàn mỗi trận, ông rời United để đầu quân cho Plymouth Argyle trong tư cách là một cầu thủ kiêm HLV và giải nghệ sau đó 2 năm vào năm 1957.
Sau nhiều vai trò HLV và quản lý đội bóng, ông giã từ thế giới bóng đá vào tháng Mười hai năm 1969 để điều hành một trạm bưu điện và phân phối báo chí ở quận Shaw, Oldham .Những huyền thoại của Manchester United: Jack Silcock 07:34 16/01/2011 Tên tuổi của ông có lẽ ít được ai biết đến, nhưng Silcock chính là một trong những cầu thủ trung thành và đáng tin cậy nhất của Quỷ Đỏ. Ông cống hiến không biết mệt mỏi cho United trong 15 năm chiến tranh.
Ngày sinh: 15 tháng 1 năm 1898 Ngày ký hợp đồng: 01 tháng 8 năm 1916 Trận đấu ra mắt: 30 tháng 8 năm 1919 gặp Derby County Tổng số bàn thắng: 2 Số lần ra sân: 449 Vị trí: Hậu vệ Ngày rời United: 01 tháng 8 năm 1934
Cũng như nhiều người thuộc thế hệ của ông, bóng đá không phải là sự lựa chọn hàng đầu. Người đàn ông sinh ra ở Wigan xuất thân là một thợ mỏ ở vùng Aspull Colliery.
Tài năng của ông đã được những cầu thủ trẻ của đội bóng địa phương Aspull phát hiện, và Silcock đã bắt đầu sự nghiệp "quần đùi áo số" bằng việc ký hợp đồng với câu lạc bộ liên hiệp vùng Lancashire, Atherton.
Năm 1916, trong một chuyến đi tìm kiếm các tài năng cho đội bóng của mình, John Robson - huấn luyện viên của United khi đó đã phát hiện ra Silcock, lúc ấy ông mới 18 tuổi. Robson đã ký một hợp đồng nghiệp dư với Silcock vào tháng Tư năm đó và một năm sau, ông trở thành cầu thủ chuyên nghiệp.
Silcock đã chơi bóng trong thời kỳ chiến tranh khốc liệt. Nhưng phải chờ đến tháng Tám năm 1919 ông mới có màn ra mắt đầu tiên trong màu áo Quỷ Đỏ bằng trận hòa 1-1 với Derby County. Từ đó, Silcock trở thành một cầu thủ hết sức quan trọng trong hàng thủ của United.
Jack là một cầu thủ mạnh khỏe, khéo léo và có khả năng phân phối bóng tuyệt vời. Ông đã thi đấu 449 trận cho đội một United trong hơn một thập kỷ rưỡi.
Mặc dù màn trình diễn ấn tượng của mình đã không giúp ông đạt được bất kỳ danh hiệu nào cùng Man United nhưng ông cũng được đền đáp bằng ba trận khoác áo đội tuyển Anh. Silcock cũng có ba lần góp mặt trong đội hình tiêu biểu của giải Football League.
Vào tháng Tám năm 1934, ông rời Quỷ Đỏ để đến Oldham Athletic. Nhưng đáng tiếc vụ chuyển nhượng đã gặp phải một vấn đề nhỏ, ông chỉ có thể chơi nửa mùa giải ở Boundary Park. Sau đó Jack đành phải chuyển sang một đội ít tên tuổi là Droylsden.
Tại đó, do không còn đủ sức khỏe để tiếp tục chơi bóng đỉnh cao, ông đã kết hợp việc chơi bóng với việc kinh doanh. Silcock mở một nhà hàng có tên Rob Roy tại Stretford.
Những huyền thoại của Manchester United: Joe Cassidy 02:49 17/01/2011 Giống như Eric Cantona ở năm 1992, Joe Cassidy là một bản hợp đồng lớn giữa mùa giải 1892/1893.
Ngày sinh: 30/7/1872 Ngày ký hợp đồng: 01/03/1893 Trận đầu tiên: 31/03/1893 trong trận đấu với Stoke City Số bàn thắng ghi được: 99 Số lần ra sân: 167 Vị trí: Tiền đạo Ngày rời United: 01/04/1900
Tuy nhiên, trong khi tiền đạo người Pháp giúp Ferguson có được chức vô địch thì tiền đạo người Scotland lại để lại dấu ấn ở cuối bảng xếp hạng.
Joe gia nhập Newton Heath vào thời điểm họ cần phải thắng trận đấu với Small Heath vào năm 1893, trận đấu có ý nghĩa quan trọng và nếu để thua, họ có thể sẽ bị xuống hạng. Ông đã làm tốt công việc của mình. Joe sau đó sang thi đấu cho Celtic trước khi Newton Heath gọi ông trở lại hai năm sau đó.
Lần thứ hai này, Cassidy đã ở lại Manchester United lâu hơn rất nhiều và trở thành một tiền đạo có tiếng trong năm năm thi đấu tại Newton Heath từ 1895. Ông cũng khoác áo Manchester City trong mùa giải 1900/1901.
Trận đấu đầu tiên sau khi quay trở lại Anh của ông rất ấn tượng. Trong trận đấu đó, Walsall Town Swifts đã bị thua tới 14-0 với 11 bàn thua trong hiệp hai. Cassidy đã ghi được bốn bàn nhưng thật không may, kết quả đó đã bị hủy vì Walsall kiện rằng điều kiện của sân Bank Street không tốt. Trong trận đấu bù, Walsall đã lấy lại được thể diện khi chỉ để thua 9-0. Trong trận đấu bù này, Cassidy ghi được hai bàn thắng và trong suốt sự nghiệp, ông có tổng cộng gần 100 lần lập công cho Newton Heath.
Phong độ ấn tượng đó giúp Cassidy dẫn đầu danh sách ghi bàn của CLB cho đến khi Sandy Turnbull có được số bàn thắng với ba chữ số năm 1914. Tài năng của Cassidy khiến ông trở thành một cầu thủ đắt giá. Tháng Tư năm 1900, ông bị Newton Heath bán sang Manchester City với giá 250 Bảng.
City sau đó chấp nhận bán lỗ Cassidy sang Middlesbrough với giá 75 Bảng khi tiền đạo này có một mùa giải đầy thất vọng. Tại Boro, ông đã thi đấu tốt hơn, ghi được 34 bàn thắng sau 135 trận đấu.
Ông đã dành trọn vẹn thời kì đỉnh cao của mình để thi đấu và trở thành người hùng tại Newton Heath.
.Những huyền thoại của Manchester United: Joe Spence 17:02 18/01/2011 Joe Spence là một trong số ít những ngôi sao thực sự của United trong thời kỳ chiến tranh. Lối đá cánh đầy kỹ thuật của ông đã làm cho bài hát "Give it to Joe" được cất lên thường xuyên tại Old Trafford trong 14 năm ông gắn bó với nơi này.
Ngày sinh: 15 tháng 12 năm 1898 Ngày ký hợp đồng: 01 tháng 3 năm 1919 Trận đấu ra mắt: 30 tháng 8 năm 1919 gặp Derby County Tổng số bàn thắng: 168 Tổng số lần ra sân: 510 Vị trí: Tiền đạo Ngày rời United: 01 tháng 6 năm 1933
Tầm quan trọng của ông đối với United đã được minh chứng bằng việc những người dân ở Manchester đều gọi ông với cái tên thân mật là "Mr Soccer".
Spece sinh ra ở Throckley, Northumberland, khi còn trẻ ông chơi bóng cho Blucher Juniors và Throckley Celtic. Ở Blucher, ông đã ghi đến 42 bàn thắng trong tổng số 49 bàn của toàn đội trong mùa giải đầu tiên của mình. Khi lên 13 tuổi, ông bắt đầu làm công việc thợ mỏ và bị bắt gia nhập quân đội năm 17 tuổi, nơi đây ông là một người lính bắn súng máy.
Ông đã thi đấu cho Liverpool, Newburn và Scotswood trong suốt những năm phục vụ cho quân đội, ngoài ra Spece cùng với tiểu đoàn của mình còn giành được Army Cup. Tháng Ba năm 1919, một năm sau khi thế chiến thứ nhất kết thúc, ông ký hợp đồng với Manchester United từ đội bóng nghiệp dư vùng Đông Bắc, Scotswood.
Spece đã không mất quá nhiều thời gian để tạo nên tầm quan trọng của mình ở United khi trong lần ra sân đầu tiên ông đã ghi đến 4 bàn trong trận thắng 5-1 của Quỷ Đỏ trước Bury tại Old Trafford ở giải đấu Lancashire Section. Ông có trận đấu ra mắt chính thức vào tháng Tám khi giải đấu trở lại, từ đó ông thường xuyên có mặt trong đội hình chính để làm nên thành tích 510 trận ra sân và 168 bàn thắng.
Đáng buồn cho Spece khi ông không thể giành được một danh hiệu lớn nào trong suốt quá trình thi đấu cho đến khi ông rời United năm 1933 để chuyển đến Bradford City. Sau hai mùa giải ở Bradford với 27 bàn thắng trong 75 lần ra sân, ông sang Chesterfield và giúp đội bóng này vô địch Third Division North Championship năm 1936.
Đó là sự kém may mắn của Spece tại Old Trafford trong thời gian chuyển tiếp, nhưng sự xuất hiện của ông đã đem đến United một làn gió mới, ông chính là điểm sáng của đội bóng trong thời kỳ khó khăn đó.
Ông vẫn đang đứng trong tốp 10 cầu thủ có số lần khoác áo câu lạc bộ nhiều nhất và thành tích 481 trận đấu tại giải vô địch quốc gia của ông cũng không thể bị phá vỡ sau 40 năm cho tới khi Bill Foulkes xuất hiện. Joe sau đó đã trở lại làm việc cho United trong vai trò huấn luyện và tìm kiếm tài năng.
..Những huyền thoại của Manchester United: Johnny Berry 22:39 18/01/2011 Sân Old Trafford luôn được chứng kiến những màn trình diễn của nhiều cầu thủ chạy cánh đẳng cấp. Từ Billy Meredith ở đầu thế kỉ trước, George Best, Gordon Hill, Ryan Giggs cho đến Cristiano Ronaldo. Và Johnny Berry được coi là một trong những cầu thủ giỏi nhất.
Ngày sinh: 01/06/1926 Ngày ký hợp đồng: 01/08/1951 Trận đầu tiên: 01/09/1951 trong trận đấu với Bolton Số bàn thắng ghi được: 45 Số lần ra sân: 276 Vị trí: Tiền vệ cánh Ngày rời United:
Berry nhận được sự chú ý của Matt Busby khi ông góp mặt trong trận đấu với Birmingham City chống lại Quỷ Đỏ. Cầu thủ chạy cánh này đã một tay trừng phạt United và trong mắt của Matt Busby, Johnny chính là sự thay thế lí tưởng cho Jimmy Delaney sau khi cầu thủ này rời Old Trafford vào năm 1950.
Để có được cầu thủ này không phải là điều đơn giản. Birmingham không chịu mất đi ngôi sao của mình và Busby đã phải đợi 18 tháng để có được Johnny. Và sự chờ đợi này đã được đền đáp xứng đáng. Berry, người đã bị đội bóng quê nhà Aldershot chê vì quá nhỏ bé, đã giúp Quỷ Đỏ giành chức vô địch ngay trong mùa giải đầu tiên, ghi được sáu bàn thắng trong 36 trận. Mặc dù lên ngôi vô địch nhưng United bắt đầu bước vào thời kì chuyển giao.
Kinh nghiệm của Berry đã trở nên vô giá đối với đội hình toàn cầu thủ trẻ của thế hệ Busby Babes. Cùng với Tommy Taylor, Dennis Viollet, Johnny Berry đã giành được chức vô địch mùa giải 1955/1956 và 1956/1957. Tuy nhiên, Berry chỉ bốn lần thi đấu cho đội tuyển quốc gia, và anh hoàn toàn bị hai cái bóng Stanley Matthews, Tom Finney che phủ.
Sự nghiệp của Berry đã bị ảnh hưởng nghiêm trọng bởi những chấn thương sau thảm họa Munich. Tuy nhiên, ông đã quá may mắn khi thoát nạn trong tai nạn này. Berry đã bị vỡ xương chậu, vỡ quai hàm, nứt sọ. Trong bảy năm khoác áo United, ông ghi được 45 bàn trong 276 lần ra sân. Berry đã góp mặt trong trận thắng Athletic Bilbao tại Tứ kết cúp Châu Âu năm 1957.
..Những huyền thoại của Manchester United: Liam Whelan 04:40 20/01/2011 Liam Whelan là một trong những cầu thủ trẻ tài năng trưởng thành từ lò đào tạo của CLB trong những năm 50.
Ngày sinh: 01/04/1935 Ngày ký hợp đồng: 01/05/1953 Trận đầu tiên: 26/3/1955 trong trận đấu với Preston Số bàn thắng ghi được: 52 Số lần ra sân: 95 Vị trí: Tiền vệ Ngày rời United:
Anh được tuyển trạch viên Billy Behan phát hiện khi còn chơi cho Home Farm tại Dublin. Liam khởi đầu sự nghiệp tại United của mình bằng chức vô địch F.A Youth Cup.
Whelan tiếp tục gặt hái được thành công khi có chỗ đứng tại đội Một. Với hiệu suất hơn một bàn trên hai trận đấu đã giúp United giành được chức vô địch năm 1956 và 1957. Anh cũng góp mặt trong đội hình United bị Aston Villa đánh bại trong trận chung kết cúp F.A năm 1957.
Ở mùa giải tiếp theo, Whelan và Sir Bobby Charlton cạnh tranh vị trí tiền đạo lùi phải. Sự cạnh tranh giữa hai cầu thủ này đồng nghĩa với việc cho dù không có được vị trí chính thức, Whelan vẫn được cùng các đồng đội tới tham gia trận đấu với Sao đỏ Belgrade trong khuôn khổ cúp châu Âu. Anh là một trong những cầu thủ đã thiệt mạng trong thảm họa Munich năm 1958.
Whelan qua đời không chỉ là một tổn thất to lớn đối với Manchester United, mà còn cả đối với đội tuyển Ai-len. Cầu thủ này đã bốn lần khoác áo đội tuyển quốc gia trước khi thiệt mạng trong tai nạn máy bay.
..Những huyền thoại của Manchester United: Lou Macari 06:59 21/01/2011 Lou Macari đã có 12 mùa giải đáng nhớ tại Old Trafford, nhưng chỉ thiếu chút nữa anh đã trở thành cầu thủ của Liverpool.
Ngày sinh: 04/06/1949 Ngày ký hợp đồng: 08/01/1973 Trận đầu tiên: 20/01/1973 trong trận đấu với West Ham Số bàn thắng ghi được: 97 Số lần ra sân: 400 Vị trí: Tiền đạo Ngày rời United:
Vào năm 1973, tiền đạo người Scotland đã được HLV Bill Shankly theo đuổi và được mời tới dự khán trận đấu giữa Liverpool và Burnley trong khuôn khổ cúp F.A. Thật tình cờ, trợ lí HLV của United [Pat Crerand] cũng có mặt và ngồi gần cầu thủ này. Khi biết được ý định của Liverpool, ông đã thuyết phục Macari đến thương thảo hợp đồng với United.
Năm ngày sau đó, Macari đã chuyển tới Old Trafford với mức phí 200.000 Bảng. HLV Shankly sau đó phát biểu rằng anh chỉ đáng ngồi dự bị tại Anfield.
Macari đã được mọi người chú ý tới khi còn là một tiền đạo trẻ của Celtic. Trong sáu năm thi đấu tại CLB này, anh đã có được hai chức vô địch quốc gia và hai cúp quốc gia Scotland. Cầu thủ này cũng đã góp mặt trong ba trận chung kết League Cup.
Nhiều người cho rằng mức giá chuyển nhượng của Macari khá cao, nhưng anh nhanh chóng đã chứng tỏ được khả năng khi ghi bàn đầu tiên cho CLB mới trong trận hòa 2-2 với West Ham trên sân Old Trafford.
Macari đã giúp United giành được chức vô địch giải hạng Hai (ông đứng thứ hai trong danh sách ghi bàn với 11 bàn thắng), chức vô địch cúp F.A năm 1977, á quân cúp F.A năm 1976 và 1979. Ông không được đánh giá cao ở hàng tiền đạo và đến cuối những năm 70, HLV Tommy Docherty đã chuyển ông xuống đá ở hàng tiền vệ.
Sự thay đổi này đã mang lại nhiều lợi ích cho Macari nhưng sự nghiệp của ông đã trở nên xấu hơn nhiều khi Ron Atkinson thay thế Docherty năm 1982. Hai mùa giải kế tiếp, cầu thủ Scotland này đã trải qua phần lớn thời gian trên băng ghế dự bị. Ông rời khỏi United tháng Bảy năm 1984 để bắt đầu công tác huấn luyện.
Sau khi rời Old Trafford, Macari trở thành HLV kiêm cầu thủ tại Swindon Town. Những CLB tiếp theo mà Macari làm việc là West Ham, Birmingham City, Stoke City (hai lần) và Celtic. Ông cũng đã từng làm công tác tìm kiếm tài năng cho đội tuyển Cộng hòa Ai-len. Hiện nay, ông là bình luận viên thường xuyên của đài MUTV.
thanhdat_206 | | | | | |
| | | | | | | thanhdat_206
Tổng số bài gửi : 192
Join date : 09/07/2011
Age : 27
Đến từ : 9a3 vip
| | | | | | Tiêu đề: Re: góc MU(chuyên mục mới của forum) Fri Jul 29, 2011 5:17 pm | |
| | | | | ..Những huyền thoại của Manchester United: Mark Hughes 08:33 22/01/2011 Người ta thường nói rằng sự nghiệp của một cầu thủ sẽ đi xuống khi họ rời Man United, nhưng có một số cầu thủ khi chuyển sang câu lạc bộ khác như Barca và quay trở về Old Trafford lần thứ hai thậm chí còn có nhiều thành công hơn với Quỷ Đỏ. Đó là Mark Hughes, ông luôn làm mọi thứ theo thói quen và sở thích trong suốt sự nghiệp lừng lẫy của mình.
Ngày sinh: 01 tháng 11 năm 1963 Ngày ký hợp đồng: 01 tháng 6 năm 1980 Trận đấu ra mắt: 30 tháng 11 năm 1983 gặp Oxford Utd Tổng số bàn thắng: 164 Tổng số lần ra sân: 466 Vị trí: Tiền đạo Ngày rời United: 31 tháng 5 năm 1995 Tình yêu của Hughes với United bắt đầu vào tháng Ba năm 1978 khi ông ký một bản hợp đồng không chuyên với câu lạc bộ vào năm 14 tuổi. Khi đó, ít ai ngờ được cậu bé đến từ Wrexham sau này sẽ trở thành một tay săn bàn hàng đầu trong lịch sử câu lạc bộ.
Huấn luyện viên đội trẻ United [Syd Owen] chính là người đã phát hiện ra bản năng tiền đạo có trong con người của Hughes và quyết định đưa anh lên vai trò chủ công của đội. Sau đó Hughes chứng minh Syd Owen đã đúng khi tin tưởng anh bằng việc ghi một bàn thắng vào lưới Oxford tháng Mười một năm 1983. Sáu tháng sau đó, ông đánh dấu trận đấu quốc tế đầu tiên của mình bằng bàn thắng vào lưới đội tuyển Anh.
Năm 1985, ông được PFA bình chọn là cầu thủ trẻ xuất sắc nhất năm và giành được một chiếc cúp FA. Nhưng một vấn đề trong bản hợp đồng đã làm ngắt quãng thời gian gắn bó của Hughes với Old Trafford và một năm sau đó ông bị huấn luyện viên của Barcelona lúc bấy giờ là Terry Venables đem về sân Nou Camp.
Hughes chưa bao giờ được đánh giá cao tại Nou Camp và quãng thời gian ở Catalan được ông miêu tả bằng từ "khủng khiếp". Ở đây cầu thủ xứ Wales chỉ ghi được 4 bàn thắng trong 28 trận được ra sân.
Một năm sau đó, Hughes chuyển sang Bayern Munich với một bản hợp đồng cho mượn. Ở đây, ông dần tìm lại khả năng săn bàn siêu hạng của mình và đến tháng Bảy năm 1988, Sir Alex đã chi 1,5 triệu Bảng để đưa ông về lại "Nhà hát". Quyết định của Sir Alex đã mau chóng phát huy được hiệu quả. Trong mùa giải đầu tiên quay lại Man United, Mark Hughes đã giành giải thưởng cầu thủ xuất sắc nhất năm của PFA. Ngoài ra ông còn giúp Quỷ Đỏ tránh khỏi một trận thua trước Crystal Palace ở trận chung kết FA Cup năm 1990 bằng hai bàn thắng để đem về cho United một trận đá lại, sau đó Sir Alex đã có thể nâng chiếc cúp đầu tiên trong sự nghiệp của mình ở Old Trafford.
Năm 1991, ông một lần nữa được vinh danh trong đêm trao giải cầu thủ xuất sắc nhất năm. Hughes còn giành được giải thưởng cầu thủ hay nhất trận chung kết cúp C2 Châu Âu tại Rotterdam khi ông lập cú đúp giúp United thắng đội bóng cũ của mình - Barcelona.
Năm 1992 tiếp tục mang về những thành công cho Mark Hughes, lần này là League Cup đầu tiên trong lịch sử câu lạc bộ. Mùa giải sau đó, ông cùng Quỷ Đỏ vô địch Giải Ngoại hạng Anh lần đầu tiên sau 26 năm chờ đợi.
Sự phối hợp ăn ý giữa ông và Eric Cantona đã mang đến rất nhiều thành công cho đội bóng. Hughes xúc động phát biểu: "Cầu thủ vĩ đại người Pháp đó đã thay đổi cuộc sống bóng đá của tôi". Và trong khi Cantona đang làm giới truyền thông tốn không biết bao nhiêu giấy mực để viết về mình thì Hughes đã có bàn thắng thứ 100 cho Quỷ Đỏ trong trận gặp Crytal Palace, qua đó giúp đội bóng có danh hiệu Premiership đầu tiên.
Sir Alex đã từng nói: "Hughes là cầu thủ của những trận đấu lớn tuyệt vời nhất mà tôi đã được biết". Đặc biệt là trong trận bán kết cup FA với Oldham, bàn thắng tuyệt đẹp của ông đã cứu United thoát khỏi một thất bại tại sân Wembley. Sau đó Quỷ Đỏ giành chiến thắng trước Oldham trong trận đấu lại trước khi hạ Chelsea 4-0 ở trận chung kết. Trong trận đó, Hughes đã ghi bàn thắng nâng tỉ số lên 3-0 giúp câu lạc bộ có cú đúp đầu tiên trong lịch sử.
Tháng 1 năm 1995, Mark Hughes ký hợp đồng với đội bóng mà ông yêu thích từ thuở nhỏ là Chelsea, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc những ngày vinh quang của ông đã kết thúc. Ông có chiếc cúp FA thứ tư và lần thứ hai đăng quang ở European Cup Winners với The Blues. Hughes tiếp tục sự nghiệp của mình với Southampton, Everton, và Blackburn. Ở Blackburn, ông đã giành huy chương cuối cùng trong sự nghiệp cầu thủ của mình, League Cup. Hughes quyết định giải nghệ ở tuổi 38.
Khi còn chơi cho Southampton, Hughes đã bắt đầu học theo nghề huấn luyện viên khi ông dẫn dắt đội tuyển xứ Wales theo một bản hợp đồng bán thời gian. Ông giúp Wales tạo nên một cú sốc khi đội bóng này đã đánh bại Italy. Ngoài ra, Hughes còn đưa Wales đến Euro 2004 trước khi ông trở về đảm nhận chiếc ghế huấn luyện viên trưởng Blackburn. Tháng Sáu năm 2008, ông chuyển sang dẫn dắt Manchester City và hiện nay Hughes đang làm việc tại Craven Cottage với vai trò huấn luyện viên trưởng.
Những huyền thoại của Manchester United: Martin Buchan 08:57 23/01/2011 Trong hơn một thập kỷ gắn bó với sân Old Trafford, Martin Buchan là cầu thủ có tầm ảnh hưởng lớn nhất đối với United. Ông là người có nếp sống mẫu mực cả trong lẫn ngoài sân cỏ, Buchan có sáu năm mang băng đội trưởng của Quỷ Đỏ trong những năm 1970. Ông đã dẫn dắt M.U tới danh hiệu vô địch giải Hạng Hai mùa giải 1974/1975 và FA Cup năm 1977.
Ngày sinh: 06 tháng 3 năm 1949 Ngày ký hợp đồng: 28 tháng 2 năm 1972 Trận đấu ra mắt: 04 tháng 3 năm 1972 gặp Tottenham Tổng số bàn thắng: 4 Tổng số lần ra sân: 456 Vị trí: Hậu vệ Ngày rời United: 01 tháng 8 năm 1983
Buchan bắt đầu sự nghiệp của mình tại Aberdeen với vai trò là một cầu thủ học việc, ông chuyển sang thi đấu chuyên nghiệp vào tháng Tám năm 1966. Buchan tiến bộ hết sức nhanh chóng, ông được giao chiếc băng đội trưởng của Pittodrie khi chỉ mới 20 tuổi. Ngay lập tức ông đã tận hưởng được thành công đầu tiên khi giúp The Dons giành chiến thắng trong trận chung kết cúp quốc gia Scotland vào năm 1970 - ông là cầu thủ trẻ nhất có thể làm được điều đó.
Không lâu sau, Buchan đã thu hút được sự chú ý của những đội bóng phía Nam. Đến cuối mùa giải 1971/1972, Liverpool, Leeds United và Manchester United đều muốn có sự phục vụ của hậu vệ trẻ tài năng này. Ngày 29 tháng Hai năm 1972, Frank O'Farrell đã ký hợp đồng với Buchan với giá chuyển nhượng kỉ lục của câu lạc bộ khi đó - 125.000 Bảng. Những ngày đầu tiên ở United không thực sự tốt đẹp đối với ông. Tiêu chuẩn của đội bóng không cao như ông nghĩ và Buchan đã trải qua điều mà ông không thể tưởng tượng được - United bị xuống chơi ở giải hạng Hai.
"Tôi không hài lòng với việc câu lạc bộ bị xuống hạng nhưng tôi quyết định sẽ ở lại để giúp United trở lại với giải hạng nhất", ông giải thích. Mùa giải năm sau ông đã làm được điều đó khi Quỷ Đỏ đã giành chức vô định giải hạng Hai để quay lại sân chơi cao nhất bóng đá Anh. Thành công được tiếp nối với việc United có được chiến thắng 2-1 trước Liverpool trong trận chung kết cúp FA trên sân Wembley vào năm 1977. Làm được điều đó, Buchan trở thành đội trưởng đầu tiên dẫn dắt được đội bóng giành được cả hai chức vô định FA Cup và Scottish FA Cup.
Trong 11 năm của Buchan tại Old Trafford, khả năng chọn vị trí và tốc độ tuyệt vời của mình đã giúp ông trở thành một trong những hậu vệ xuất sắc nhất thế giới lúc bấy giờ. Ông có 456 lần ra sân trong màu áo Quỷ Đỏ và ghi được bốn bàn. Ngoài ra, Buchan còn 34 lần khoác áo đội tuyển Scotland, trong đó đặc biệt là hai kỳ World Cup 1974 và 1978 ..Những huyền thoại của Manchester United: Ole Gunnar Solskjaer 06:21 24/01/2011 Ole Gunnar Solskjaer kết thúc sự nghiệp thi đấu trong màu áo United vào ngày 28 tháng Tám năm 2007 - mười một năm và ba ngày kể từ bàn thắng đầu tiên anh ghi cho Quỷ Đỏ trong ngày ra mắt.
Ngày sinh: 26/02/1973 Ngày ký hợp đồng: 29/07/1996 Trận đầu tiên: 25/08/1996 trong trận gặp Blackburn (Sân nhà) Số bàn thắng ghi được: 126 Số lần ra sân: 366 Vị trí: Tiền đạo Ngày rời United: Kết thúc sự nghiệp thi đấu ngày 28/08/2007
Trên sân, cầu thủ người Na Uy là biểu tượng cho khát vọng chiến đấu hết mình của United trong giai đoạn thành công của đội chủ sân Old Trafford. Ole thường ghi những bàn thắng muộn màng, đem về những điểm số quý giá hoặc thậm chí cả chức vô địch cho Quỷ Đỏ. Nhưng bên ngoài sân cỏ, anh đã phải chấp nhận một thất bại - đó là không thể chiến thắng chấn thương đầu gối dai dẳng.
Trong ngày chia tay sân cỏ, Ole nói: "Tôi muốn gửi lời cảm ơn đến đến huấn luyện viên, ban huấn luyện và đội ngũ y tế và tất cả những người hâm mộ".
"Các cổ động viên thật tuyệt vời và là nguồn cảm hứng để tôi chiến đấu khi tôi gặp chấn thương. Tôi cảm thấy tự hào khi được khoác United trong 11 năm qua với biết bao kỷ niệm đáng nhớ".
Đỉnh cao sự nghiệp của Ole là ghi bốn bàn trong vòng 12 phút khi vào sân thay người trong trận đấu gặp Nottingham Forest, một trận thắng kỷ lục của United trên sân khách (8-1). Nhưng chắc chắn một điều rằng kỷ niệm đáng nhớ nhất là trong trận chung kết Champions League năm 1999, nơi anh đã thể hiện sự nhạy bén và đánh bại thủ thành Oliver Kahn của Bayern Munich bằng bàn thắng ở những phút bù giờ, qua đó đóng góp to lớn vào cú ăn ba vĩ đại của United năm đó.
..Những huyền thoại của Manchester United: Paul Scholes 02:41 27/01/2011 Rất khó có một tài năng nào gây được ấn tượng mạnh trong mắt Ngài Sir Bobby Charlton. Huyền thoại của United đã nhận xét về Paul Scholes: "Cậu ấy thực sự là ông chủ của khu trung tuyến với khả năng kiểm soát bóng tài tình cùng những đường chuyền với độ chính xác cao - là một cầu thủ đáng xem".
Ngày sinh: 16/11/1974 Ngày ký hợp đồng: 08/07/1991 Trận đầu tiên: 21/09/1994 trong trận đấu với Port Vale (Sân khách) Số bàn thắng ghi được: 150 Số lần ra sân: 659 Vị trí: Tiền vệ Ngày rời United:
Cùng thời với Beckham, Giggs, Butt và anh em nhà Neville vào giữa những năm 1990, Scholes, người sinh ra tại Salford, đã lập cú đúp trong ngày ra mắt câu lạc bộ tại Port Vale thuộc Cúp Liên Đoàn Anh ở mùa giải 1994/95 - và trận đấu đầu tiên tại Giải Ngoại Hạng Anh của Scholes là cuộc đối đầu với Ipswich.
Trong mùa giải giành cú đúp danh hiệu 1995/96, anh là người ghi bàn nhiều thứ hai cho Quỷ Đỏ, sau Eric Cantona, với 14 bàn thắng; anh cũng cùng United giành cú ăn ba lịch sử năm 1999 mặc dù không thể góp mặt trong trận chung kết Champions League năm đó. Năm 2003, khi United giành ngôi vô địch giải quốc nội, Scholes kết thúc mùa giải với số lượng bàn thắng đáng nể - 20 bàn.
Scholes nổi tiếng với những đường chuyền như đặt cho đồng đội bằng khả năng quan sát vô cùng tinh tế, điều mà rất ít cầu thủ làm được. Anh cũng từng 66 lần khoác áo đội tuyển quốc gia.
Anh được người hâm mộ đặt cho biệt danh là 'Hoàng Tử Tóc Vàng'. Scholes là chìa khóa giúp United trở lại thống trị Giải Ngoại Hạng Anh ở mùa giải 2006/07. Tiêu biểu là bàn mở tỉ số của anh trong trận đấu với Liverpool vào tháng Mười năm 2006 và cú vô lê tuyệt đẹp trong chiến thắng 3-0 tại Aston Villa hai tháng sau đó, chính nó đã giúp anh giành danh hiệu Bàn Thắng Đẹp Nhất Mùa Giải tại lễ trao giải giành cho các cầu thủ do câu lạc bộ tổ chức.
Những đóng góp của anh được công nhận bằng việc anh về thứ ba trong cuộc bình chọn Cầu Thủ Xuất Sắc Nhất Năm của PFA và đứng thứ tư trong cuộc bình chọn do các cây viết bóng đá tổ chức - người đồng đội của anh, Cristiano Ronaldo đã xuất sắc giành cả hai danh hiệu này.
Phong độ tuyệt vời của anh vẫn được duy trì ở mùa giải tiếp theo khi giúp Quỷ Đỏ giành cú đúp danh hiệu. Chính Scholes là người đã ghi bàn thắng quyết định giúp United vượt qua Barcelona tại bán kết Champions League vào tháng Tư năm 2008 để tiến đến trận chung kết tại Moscow.
Với hơn 600 lần ra sân, Scholes hiện xếp thứ tư trong danh sách những người khoác áo United nhiều nhất, và đứng thứ mười hai trong danh sách những chân sút hàng đầu. Với những đóng góp to lớn cho cậu lạc bộ, vào tháng Mười năm 2008, Scholes được tưởng thưởng bằng một bản gia hạn hợp đồng thêm một năm, có thời hạn đến tháng Sáu năm 2010.
..Những huyền thoại của Manchester United: Roger Byrne 08:43 28/01/2011 United đã có rất nhiều người đội trưởng vĩ đại, có thể kể đến Roy Keane, Bryan Robson và Johnny Carey. Nhưng sẽ là thiếu sót nếu không nhắc đến cái tên Roger Byrne.
Ngày sinh: 08/12/1929 Ngày ký hợp đồng: 01/03/1949 Trận đầu tiên: 24/11/1951 gặp Liverpool (Sân khách) Số bàn thắng ghi được: 20 Số lần ra sân: 280 Vị trí: Hậu vệ Ngày rời United:
Một trong những hậu vệ xuất sắc nhất lịch sử Manchester United, Byrne là thành viên của the Busby Babes xấu số ra đi do thảm họa Munich.
Byrne được chọn làm thủ quân khi Carey giải nghệ năm 1953. Mặc dù mới chỉ 24 tuổi, chàng trai sinh ra tại Gorton này tỏ ra vô cùng mạnh mẽ và thể hiện tư chất của một thủ lĩnh thật sự.
Roger ra mắt United trong trận đấu với Liverpool tại Anfield. Vị trí sở trường của ông là ở cánh trái nhưng suốt mùa giải 1951/52 Byrne đã chơi ở nhiều vị trí khác nhau và chính điều đó giúp ông ghi được bảy bàn thắng sau sáu trận đấu.
Màn trình diễn xuất sắc của ông giúp United giành chức vô địch lần đầu tiên sau 41 năm và là danh hiệu đầu tiên dưới thời Busby, nhưng Byrne tỏ ra không hài lòng khi không được thi đấu ở vị trí cánh trái sở trường và vào tháng Mười năm 1952 ông yêu cầu được ra đi. Busby lúc đó không muốn mất đi một trong những trụ cột của mình và mau chóng chuyển ông về cánh trái, nơi ông đã thi đấu trong suốt khoảng thời gian còn lại của sự nghiệp.
Năm 1956, ông đưa United đến chức vô địch Giải Hạng Nhất. Đó là danh hiệu thứ hai dưới thời Busby trong vòng năm năm. Năm 1957, với đội hình có nhiều kinh nghiệm, United đã trải qua một mùa giải thành công với chức vô địch quốc gia, lọt vào bán kết Cúp Châu Âu và chung kết Cúp FA, nơi họ thất bại trước Aston Villa.
Sau thất bại đó, Byrne phát biểu: "Chẳng sao cả, chúng ta sẽ trở lại vào năm sau". Đúng như lời ông nói, United trở lại Wembley ở mùa giải tiếp theo. Nhưng trớ trêu thay, Byrne đã không được toại nguyện.
Những huyền thoại của Manchester United: Roy Keane 05:21 29/01/2011 Sir Alex từng nói từ trước đến nay Roy Keane là học trò tốt nhất mà ông đã dẫn dắt, anh là một cầu thủ giàu tham vọng và cổ động viên United tôn thờ anh như một vị thánh: Roy có một tâm lý thi đấu hết sức vững vàng và anh luôn mong muốn thành công cho Quỷ Đỏ.
Ngày sinh: 10 tháng 8 năm 1971 Ngày ký hợp đồng: 19 tháng 7 năm 1993 Trận đấu ra mắt: Ngày 7 tháng 8 năm 1993 với Arsenal Tổng số bàn thắng: 51 Số lần ra sân: 480 Vị trí: Tiền vệ Ngày rời United: Ngày 18 tháng 11 năm 2005
Rất ít cầu thủ có khả năng dẫn dắt những đồng đội như Keane, ở cả trong lẫn ngoài sân cỏ. Trên thực tế có hơn 70.000 cổ động viên của Man United và Celtic luôn quý trọng Keane và nó được chứng minh trước khi anh quyết định giải nghệ vào tháng Sáu năm 2006.
Hình ảnh Keane chỉ huy Quỷ Đỏ, anh bao trùm lên mọi ngọn cỏ trên sân trong suốt quá trình khẳng định của United trong những năm 1990. Anh ấy không bao giờ sợ nói ra ý kiến của mình trước giới truyền thông, điển hình là khi anh ấy cảm thấy không hài lòng vì những đồng đội của mình không đạt được trình độ như anh mong muốn.
Tiền vệ sinh ra tại thành phố Crock (Ai-len) bắt đầu sự nghiệp của mình với Cobh Ramblers khi thất bại trong việc tìm kiếm một câu lạc bộ ở Anh. Brian Clough đưa Keane tới Nottingham Forest trước khi anh chuyển đến sân Old Trafford mùa hè năm 1993 với một bản hợp đồng kỷ lục - 3,75 triệu Bảng.
Ghi hai bàn thắng ở trận ra mắt trên sân nhà giúp Quỷ Đỏ giành chiến thắng 3-0 trước Sheffield United, và rồi chuyện gì phải đến cũng đã đến, "chiến binh anh hùng" này đã giành được chiếc cúp đầu tiên trong số bảy chiếc cúp Premier League anh đạt được, thêm vào đó là cúp Châu Âu, cúp liên lục địa và 4 cúp FA trong suốt sự nghiệp lừng lẫy của mình.
Roy Keane nhận được chiếc băng đội trưởng của United từ Eric Catona khi bắt đầu mùa giải 1997/1998. Nhưng mùa giải đã kết thúc sớm với Keane khi anh bị chấn thương dây chằng đầu gối trong một pha xoạc bóng của Alf-Inge Haaland tại trận đấu với Leeds ở Elland Road vào tháng Chín năm 1997.
Mùa giải 1998/1999 có lẽ là một mùa giải khó quên đối với Keane. Trên con đường dẫn dắt United đến với cú ăn 3 lịch sử, việc bị đuổi khỏi sân ở trận bán kết cúp FA trong chiến thắng trước Asenal được tiếp nối bằng chiếc thẻ vàng trong màn trình diễn xuất sắc của anh ở trận bán kết lượt về Champions League với Juventus, buộc lòng Keane phải bỏ lỡ đêm khó quên ở Barcelona khi United bước lên đỉnh Châu Âu.
Bên cạnh màn trình diễn thuyết phục ở United, Roy Keane - người đã giành được giải Cầu thủ xuất sắc nhất năm và giải thưởng Players' Player of the Year ( PFA ) vào năm 2000, đã chứng minh được sự cống hiến của mình cho đất nước với việc giúp Cộng Hòa Ireland giành gần 70 chiến thắng trong những trận anh đeo băng đội trưởng.
Một cuộc gây gổ lớn với huấn luyện viên trưởng Mick McCarthy khiến Keane không có cơ hội được thi đấu tại World Cup 2002 và tưởng chừng như cuộc cãi vã đó đã chấm dứt sự nghiệp của Keane tại đội tuyển quốc gia. Tuy nhiên, anh bất ngờ được gọi trở lại khoác áo Cộng Hòa Ai-len dưới thời Brian Kerr vào tháng Năm năm 2004.
Mặc dù vậy, điều đó chỉ kéo dài đến mùa thu năm 2005 khi Ai-len không thể giành một chiếc vé tham dự World Cup 2006 và sau đó Keane chính thức tuyên bố giã từ sự nghiệp thi đấu quốc tế. Lúc ấy, Roy Keane đang bị gãy chân trong trận đấu ở Premier League giữa United và Liverpool tại Anfield ngày Chủ Nhật 18/9/2005. Anh vẫn chưa thể ra sân thi đấu cho đến thứ Sáu ngày 19 tháng 11 và một thông báo hết sức bất ngờ đã được đưa ra. United khẳng định trên ManUtd.com: sự nghiệp của Keane ở Old Trafford chính thức kết thúc. Quỷ Đỏ đã đạt được thoả thuận với Keane trong việc chấm dứt hợp đồng ngay lập tức, và chuyển anh tới Celtic.
"Đó thật là một ngày buồn đối với tôi khi phải rời một câu lạc bộ vĩ đại như United và xa Sir Alex - vị huấn luyện viên tuyệt vời. Nhưng tôi tin rằng đã đến lúc để tôi phải ra đi", Roy phát biểu trong ngày anh rời Man United.
Cũng trong hôm đó, Sir Alex Ferguson nói anh là tiền vệ xuất sắc nhất thế giới trong thế hệ của mình và Kean sẽ là một trong những tượng đài không thể sụp đổ của United.
Sáu tháng sau khi gia nhập Celtic và giúp câu lạc bộ bảo vệ thành công ngôi vô địch Scottish Premier League và Scottish League Cup, Keane tuyên bố giã từ sự nghiệp bóng đá chuyên nghiệp vào ngày 12 tháng Sáu năm 2006 theo lời khuyên của các bác sĩ.
Anh được bổ nhiệm làm huấn luyện viên của Sunderland vào tháng Tám năm 2006. Keane giúp Mèo Đen giành danh hiệu vô địch Championship và được lên chơi ở Barclays Premier League ngay từ mùa giải đầu tiên anh dẫn dắt.
Sau khi cùng Sunderland "vật lộn" trong mùa giải 2008/2009, anh từ chức vào tháng Mười hai năm 2008. Ngay sau khi từ chức, anh trở thành huấn luyện viên của câu lạc bộ Ipswich Town tháng Tư năm 2009 khi kí hợp đồng 2 năm với đội bóng đang chơi ở Championship này.
..Những huyền thoại của Manchester United: Ruud Van Nistelrooy 12:47 30/01/2011 Với khả năng ghi bàn siêu hạng, Ruud Van Nistelrooy đã có chỗ đứng trong ngôi đền huyền thoại của sân Old Trafford.
Ngày sinh: 01/07/1976 Ngày ký hợp đồng: 01/07/2001 Trận đầu tiên: 12/08/2001 trong trận đấu với Liverpool (Charity Shield) Số bàn thắng ghi được: 150 Số lần ra sân: 219 Vị trí: Tiền đạo Ngày rời United: 28/07/2006
Tiền đạo người Hà Lan đã ghi được 110 bàn thắng sau ba mùa giải ở Manchester United. Ở mùa giải thứ tư, anh thậm chí còn vượt qua huyền thoại Denis Law khi trở thành cầu thủ ghi nhiều bàn nhất cho đội bóng tại đấu trường châu Âu. Cuối mùa giải thứ năm tại Old Trafford, Ruud đã ghi được tổng cộng 150 bàn sau hơn 200 trận ra sân.
United đã rất kiên nhẫn để có được tiền đạo này. Đúng sinh nhật lần thứ 22 của mình, Ruud chuyển từ Heerenveen tới PSV Eindhoven với giá 4,2 triệu Bảng, mức giá kỷ lục đối với một cầu thủ nội địa tại Hà Lan.
Tháng Tám năm 1998, Ruud có bàn thắng đầu tiên cho PSV trong trận đấu với CLB cũ. Sự nghiệp quốc tế của anh bắt đầu trong trận hòa 1-1 của Hà Lan với Đức vào tháng Mười một năm đó. Trong hai năm ở PSV, Ruud ghi được 60 bàn thắng và tiền đạo này đã lọt vào mắt xanh của nhiều ông lớn ở châu Âu, trong đó có Manchester United và Real Madrid.
Sir Alex rất quyết tâm có được Van Nistelrooy. HLV người Scotland đã giữ liên lạc và kiên nhẫn chờ đợi Ruud hồi phục chấn thương dây chằng đầu gối mà anh gặp phải khi thi đấu cho PSV. Tháng Tư năm 2000, Ruud không vượt qua được cuộc kiểm tra sức khỏe của United nhưng đến ngày 23 tháng Tư năm 2001, anh đã chính thức gia nhập Quỷ Đỏ với mức giá 19 triệu Bảng.
Ngay mùa giải đầu tiên, Ruud đã ghi được 36 bàn thắng. Ở mùa giải thứ hai, anh ghi được đến 44 bàn và góp công lớn vào chức vô địch Premier League của United. Mùa giải thứ ba, Ruud lại ghi được 30 bàn.
Mặc dù dính chấn thương trong mùa giải 2004/2005, Ruud vẫn ghi được 16 bàn thắng sau 27 lần ra sân và cuối mùa giải đó, anh dẫn đầu danh sách ghi bàn tại Champions League với tám lần lập công.
2005/2006 là một mùa giải đáng thất vọng đối với Ruud khi chỉ ghi được 10 bàn sau 12 trận đấu. Từ tháng Mười hai, anh có được 17 bàn sau 26 trận ra sân. Tuy nhiên, phong độ cao của Louis Saha đã khiến vị trí của Nistelrooy phần nào bị ảnh hưởng.
Trong trận chung kết Carling Cup, Ruud đã không có tên trong đội hình chính thức. Cuối mùa giải đó, Sir Alex đã giải thích rằng việc Ruud không ra sân trong trận đấu đó là vì "tinh thần của CLB".
Tiền đạo người Hà Lan rời khỏi Old Trafford vào mùa hè năm 2006 để chuyển tới Tây Ban Nha thi đấu cho Real Madrid.
..Những huyền thoại của Manchester United: Ryan Giggs 07:49 03/02/2011 Ryan Giggs có số lần ra sân và số danh hiệu nhiều hơn bất kì cầu thủ nào trong lịch sử của United.
Ngày sinh: 29/11/1973 Ngày kí hợp đồng: 09/7/1990 Trận đấu ra mắt: 02/03/1991 trong trận đấu gặp Everton Tổng số bàn thắng: 156 Tổng số lần ra sân: 852 Vị trí: Tiền vệ Ngày rời United:
Giggs đã vượt qua kỉ lục của Sir Bobby Charlton (758 trận) vào buổi tối trên sân Moscow ngày 21 tháng Năm năm 2008, khi anh giúp Quỷ Đỏ có được chức vô địch châu Âu thứ ba trong lịch sử, và là chức vô địch Champions League thứ hai của bản thân.
Là cầu thủ giành được nhiều danh hiệu nhất ở Old Trafford nhưng có lẽ Giggs sẽ không gia nhập United nếu Sir Alex không "ra tay". Cậu bé sinh ra tại Cardiff đã thiếu chút nữa gia nhập lò đào tạo của Manchester City nhưng vào ngày sinh nhật thứ 14 của Giggs, Sir Alex đã đến nhà riêng của anh để gặp mặt. Cơ hội gia nhập United mở ra với Giggs.
Ryan trở thành cầu thủ chuyên nghiệp tại United vào tháng Mười một năm 1990 và ra sân lần đầu tiên tại giải hạng Nhất trong trận đấu với Everton trên sân Old Trafford ngày 2 tháng Ba năm 1991 khi vào thay Denis Irwin. Trận đấu đầu tiên của Giggs trong đội hình xuất phát là một kỉ niệm đáng nhớ khi anh có bàn thắng đầu tiên cho United trong trận thắng 1-0 trước Manchester City.
Giggs có danh hiệu đầu tiên trong màu áo Quỷ Đỏ vào tháng Mười một năm 1991 khi United đánh bại Sao Đỏ Belgrad trong trận Siêu Cúp Châu Âu, và Giggs được vào sân thay Lee Martin ở phút thứ 71. Cầu thủ người xứ Wales có danh hiệu thứ hai sau đó năm tháng khi Quỷ Đỏ đánh bại Nottingham Forest trong trận chung kết League Cup. Ở mùa giải tiếp theo, 1992/1993, Giggs và United đã có được chức vô địch Premier League đầu tiên.
Ryan đã thi đấu trọn vẹn trong hai mùa giải 1993/1994 và 1995/1996 khi United có được cú đúp. Vào mùa giải 1998/1999, anh bổ sung thêm vào bộ sưu tập của mình chức vô địch châu Âu. Trên đường đến cú ăn ba thần thánh, Giggs đã có cú solo ngoạn mục vào lưới Arsenal tại Villa Park và đây được coi là một trong những bàn thắng đẹp nhất của United.
Trong trận đấu với Celtic mùa giải 2001/2002 trên sân Old Trafford, Ryan đã kỉ niệm 10 năm kể từ khi gia nhập United. Một năm sau đó, anh có được bàn thắng thứ 100 khi ghi bàn trong trận hòa 2-2 với Chelsea trên sân Stamford Bridge. Tháng Ba năm 2007, khi United đánh bại Liverpool với tỉ số 1-0 trên sân Anfield, Giggs có trận đấu thứ 700 cho Quỷ Đỏ và là người thứ hai đạt được thành tích này. Hai tháng sau, Giggs có chức vô địch quốc gia thứ chín trong sự nghiệp, vượt qua kỉ lục của hai huyền thoại Phil Neal và Alan Hansen (của Liverpool).
Để có thể tập trung hoàn toàn cho CLB, Ryan đã từ giã đội tuyển quốc gia xứ Wales vào tháng Sáu năm 2007 sau 64 trận và 12 bàn thắng. Tháng Mười năm 2007, Giggs đã gia hạn hợp đồng với United tới tháng Sáu năm 2009.
Tháng Mười hai năm 2007, Ryan Giggs đã được trao danh hiệu OBE (Order of the British Empire) cho những cống hiến của anh đối với nền bóng đá xứ sở Sương mù. Trong trận đấu với Derby County trên sân Old Trafford (United thắng 4-0), Giggs có được bàn thắng thứ 100 tại Premier League.
Mùa giải 2007/2008 là một kỉ niệm đáng nhớ với Ryan khi anh ghi bàn thắng trong trận cuối cùng với Wigan (và United lên ngôi vô địch) cũng như pha sút phạt luân lưu quyết định trong trận chung kết Champions League.
Sự nghiệp của Giggs tiếp tục thăng hoa trong mùa giải 2008/2009 khi anh có vị trí mới trong đội hình United. HLV Ferguson đã chuyển anh từ cánh vào giữa sân, chơi ngay phía sau tiền đạo cắm. Tháng Hai năm 2009, sự đóng góp của anh đã được đền bù khi CLB gia hạn hợp đồng một năm đối với Giggs (đến tháng Sáu năm 2010). Cũng vào tháng này, Giggs trở thành cầu thủ duy nhất ghi bàn tại tất cả các mùa giải Premier League (từ 1992/1993 tới 2008/2009), khi anh chọc thủng lưới West Ham.
thanhdat_206 | | | | | |
| | | | | | | thanhdat_206
Tổng số bài gửi : 192
Join date : 09/07/2011
Age : 27
Đến từ : 9a3 vip
| | | | | | Tiêu đề: Re: góc MU(chuyên mục mới của forum) Fri Jul 29, 2011 5:22 pm | |
| | | | | ..Những huyền thoại của Manchester United: Sammy McIlroy 07:13 04/02/2011 Khởi đầu sự nghiệp bằng trận derby Manchester sẽ khiến bất kì cầu thủ nào cũng cảm thấy căng thẳng.
Ngày sinh: 02/08/1954 Ngày ký hợp đồng: 01/08/1969 Trận đầu tiên: 06/11/1971 trong trận đấu với Manchester City Số bàn thắng ghi được: 71 Số lần ra sân: 419 Vị trí: Tiền đạo Ngày rời United:
Tuy nhiên, đối với cầu thủ 17 tuổi Sammy McIlroy, đây lại là cơ hội để anh chứng tỏ bản thân khi ghi một bàn và có hai đường chuyền dọn cỗ cho đồng đội ngay tại Maine Road [sân nhà của Manchester City].
Tiền đạo cánh người Bắc Ai-len này chính là bản hợp đồng cuối cùng của Sir Matt Busby tại sân Old Trafford khi anh đồng ý gia nhập lò đào tạo của CLB vào tháng Tám năm 1969. Hai năm sau, Sammy chính thức trở thành cầu thủ chuyên nghiệp và ra sân lần đầu tiên trong trận derby thành Manchester ngày 6 tháng Mười một năm 1971.
Mặc dù tỏa sáng ngay trong lần đầu tiên có mặt tại đội Một, nhưng anh không có được vị trí chính thức mà thường xuyên phải ngồi trên băng ghế dự bị năm sau đó.
Sau khi dính chấn thương nghiêm trọng trong một tai nạn ô tô vào tháng Một năm 1973, anh đã chăm chỉ tập luyện để trở lại cùng đồng đội và cố gắng có được một vị trí trong đội hình chính.
Cuối mùa giải đó, United bị xuống hạng nhưng McIlroy chính là một nhân tố chính và quan trọng giúp Quỷ Đỏ trở lại hạng đấu cao nhất. Sammy cũng có vai trò rất quan trọng trong đội tuyển quốc gia Bắc Ai-len với 88 lần ra sân.
Sammy góp công rất lớn giúp United ba lần có mặt tại Wembley trong vòng bốn năm cuối thập niên 70. Tuy nhiên, Quỷ Đỏ đã thất bại trước Southampton năm 1976 và thua Arsenal năm 1979 (Sammy đã ghi bàn gỡ hòa trong trận đấu này). Xen giữa hai kỉ niệm buồn đó, United đã giành chiến thắng 2-1 trước Liverpool vào năm 1977 và đây là danh hiệu lớn duy nhất của Sammy trong 11 năm thi đấu tại Old Trafford.
Ron Atkinson đã bán McIlroy cho Stoke City với giá 350.000 Bảng vào năm 1982. Ba năm sau đó, Sammy trở lại Manchester nhưng lần này là Manchester City theo dạng chuyển nhượng tự do trước khi bắt đầu công tác huấn luyện.
Thử sức với Northwich Victoria, Ashton United và Macclesfield Town trước khi trở thành HLV trưởng đội tuyển Bắc Ai-len, Sammy sau đó đã làm việc tại Stockport County. Tại mùa giải 2005/2006, ông đã trở thành HLV của Nationwide Conference club Morecambe Những huyền thoại của Manchester United: Sandy Turnbull 17:54 05/02/2011 Trước Eric Cantona và Lee Martin, Jimmy Greenhoff và David Herd, United có Sandy Turnbull.
Bàn thắng của Turnbull trong trận chung kết cúp F.A năm 1909
Ngày sinh: 30/7/1872 Ngày ký hợp đồng: 01/12/1906 Trận đầu tiên: 01/01/1907 trong trận đấu với Aston Villa Số bàn thắng ghi được: 101 Số lần ra sân: 247 Vị trí: Tiền đạo Ngày rời United: 30/04/1915
Tiền đạo của United đã mở đầu chuỗi bàn thắng của mình khi ghi bàn thắng duy nhất trong trận chung kết cúp F.A với Bristol City, qua đó giúp Quỷ Đỏ có được danh hiệu đầu tiên trong lịch sử của CLB. Sau trận đấu đó, Turnbull trở thành cầu thủ đầu tiên của United ghi bàn quyết định trong trận chung kết cúp F.A nhưng sự nghiệp của ông lại không thật sự suôn sẻ.
Là một tiền đạo tài năng, Turnbull đã rời Scotland ở tuổi 18 để gia nhập Manchester City vào năm 1902. Ông đã thành công tại City khi giúp CLB vô địch giải hạng Hai ngay trong mùa giải đầu tiên và giành được cúp F.A năm sau đó. Tuy nhiên, những rắc rối đã ập đến với Man xanh.
Năm 1905, một cuộc điều tra về việc trả lương cho các cầu thủ đã diễn ra và những bằng chứng cho thấy City có nhiều biểu hiện không minh bạch. Kết quả là tất cả đội hình đều bị treo giò.
Tổn thất của Man City đã mang lại lợi thế cho United vì khi lệnh cấm thi đấu được bãi bỏ [ngày 31 tháng Mười hai năm 1906], bốn cầu thủ quan trọng của City [Turnbull, Herbert Burgess, Jimmy Bannister và Billy Meredith] đã chuyển sang thi đấu cho Quỷ Đỏ và ra sân lần đầu tiên trong trận gặp Aston Villa.
Turnbull sau đó trở thành một cầu thủ quan trọng của Untied, như tại City trước đây. Những bàn thắng của anh giúp United dưới thời HLV Ernest Mangnall lên ngôi vô địch năm 1908 và 1911 cũng như cúp F.A năm 1909. Tuy nhiên, ngay trước khi Chiến Tranh Thế Giới Thứ Nhất nổ ra, Turnbull là một trong số những cầu thủ liên quan đến vụ dàn xếp tỉ số trong trận đấu giữa United và Liverpool. Rắc rối này khiến anh bị cấm thi đấu vĩnh viễn.
Turnbull sau đó đã hy sinh trong chiến tranh vào ngày 3 tháng Năm năm 1917 tại Arras, Pháp.
.Những huyền thoại của Manchester United: Shay Brennan 17:30 07/02/2011 Phần thưởng sẽ dành cho những người biết kiên nhẫn. Seamus 'Shay' Brennan đã kiên nhẫn chờ đợi để có cơ hội thi đấu cho United, và cầu thủ này đã được đền đáp khi góp mặt trong đội hình vô địch cúp châu Âu năm 1968.
Ngày sinh: 06/5/1937 Ngày kí hợp đồng: Trận đấu ra mắt: Tổng số bàn thắng: 6 Tổng số lần ra sân: 356 Vị trí: Ngày rời United:
Phần thưởng sẽ dành cho những người biết kiên nhẫn. Seamus 'Shay' Brennan đã kiên nhẫn chờ đợi để có cơ hội thi đấu cho United, và cầu thủ này đã được đền đáp khi góp mặt trong đội hình vô địch cúp châu Âu năm 1968.
Giành được chức vô địch FA Youth Cup thứ ba liên tiếp năm 1955, cầu thủ trẻ Shay Brennan vẫn đợi chờ cơ hội được ra sân trong đội hình chính khi thảm họa Munich xảy ra. Khởi đầu sự nghiệp ở vị trí tiền đạo cắm trong những trận đấu trước sự cố Munich, Brennan đã được xếp đá lệch cánh trái trong trận đấu với Sheffield Wednesday tại vòng năm cúp F.A. Hai bàn thắng của Brennan trong trận đấu đó đã giúp United có được chiến thắng chung cuộc 3-0.
Thật không may, cầu thủ này bị buộc phải ngồi dự bị trong phần lớn mùa giải đó (mặc dù đã ghi bàn trong trận bán kết cúp F.A trước Fulham) do nhiều cầu thủ có kinh nghiệm trở lại (hoặc mới được chiêu mộ). Brennan cũng bị lỡ trận chung kết cúp F.A năm 1958.
Đến mùa giải 1959/1960, Brennan bị xếp đá hậu vệ cánh phải. Mặc dù đã thi đấu bốn trận đầu tiên của cúp F.A năm 1963, ông không được ra sân trong trận chung kết. Mùa giải 1964/1965, ông có được chức vô địch giải hạng Nhất (thi đấu 42 trận) và ở mùa giải 1967/1968, Brennan có chức vô địch châu Âu sau khi United đánh bại Benfica.
Shay có những cú vào bóng mạnh mẽ, chính xác và những phẩm chất đó của ông đã khiến các cầu thủ ở hàng tiền vệ yên tâm thi đấu. Sự chắc chắn, ổn định và khả năng chọn vị trí tốt đã giúp Brennan thường xuyên chiến thắng trong những cuộc chiến tay đôi.
Cầu thủ này có 19 lần khoác áo đội tuyển Ai-len và ông là người Anh đầu tiên thi đấu cho đội tuyển nước này. Ông cũng là cầu thủ đầu tiên của Manchester United được nhận lương hưu của CLB. Năm 1970, Brennan đã treo giày sau khi thi đấu 355 trận và ghi được sáu bàn thắng.
Năm 1986, hơn 10.000 người hâm mộ đã đến dự trận đấu từ thiện sau khi Shay bị một cơn đau tim hành hạ. Shay đã qua đời vào tháng Sáu năm 2000, ở tuổi 62.
..Những huyền thoại của Manchester United: Sir Bobby Charlton 17:36 07/02/2011 Không một ai thể hiện được giá trị của Manchester United tuyệt vời hơn Sir Bobby Charlton. Sống sót sau thảm họa Munich vào năm 20 tuổi, trong mọi trận đấu ông đều chơi hết mình để tưởng nhớ đến những người đồng đội quá cố trong tai nạn thảm khốc đó. Sir Bobby Charlton đã vượt qua mọi chấn thương để vươn đến những thành công rực rỡ cùng câu lạc bộ và đội tuyển quốc gia.
Ngày sinh: 11 tháng 10 năm 1937 Ngày kí hợp đồng: 01 tháng 6 năm 1953 Trận đấu ra mắt: 06 tháng 10 năm 1956 gặp Charlton Tổng số bàn thắng: 249 Tổng số lần ra sân: 759 Vị trí: Tiền đạo Ngày rời United: 01 tháng 5 năm 1973
Trong 17 năm cống hiến không ngừng nghỉ cho Quỷ Đỏ, ông đã đi vào lịch sử của câu lạc bộ với 247 bàn thắng sau 754 ra sân. Rất khó tìm ra người thứ hai có thể lập lại thành tích vĩ đại của ông. Mặc dù bị nhiều câu lạc bộ nổi tiếng trên khắp thế giới lúc bấy giờ lôi kéo, nhưng cậu bé Charlton - cháu của Jackie Milburn, một tiền đạo vĩ đại của Newcastle, vẫn một mực ở lại M.U khi ông ký hợp đồng chuyên nghiệp với câu lạc bộ vào tháng Mười năm 1954. Ngay sau đó ông liền cùng Quỷ Đỏ giành được FA Youth Cup các năm 1954, 1955 và 1956.
Ngày 6 tháng Mười năm 1956 đánh dấu lần đầu tiên ông chính thức khoác lên mình chiếc áo đỏ trong trận đấu với Charlton tại Old Trafford. Tiền đạo trẻ tuổi lập tức tạo được ấn tượng khi ghi liền hai bàn mặc dù sau đó ông bị dính một chấn thương. "Sau trận đấu, ông Busby đã hỏi tôi có ổn không", Sir Bobby nhớ lại. "Thực sự lúc đó tôi đang bị bong gân mắt cá chân nhưng tôi không muốn thừa nhận. Tôi chỉ nắm tay lại và bảo rằng mình vẫn ổn".
Dù cho đã có trận đấu đầu tiên rất ấn tượng nhưng ông vẫn không thể thường xuyên xuất hiện trong đội hình chính cho tới giai đoạn sau của mùa giải 1956/1957, nó được đánh dấu bằng 10 bàn thắng giúp Busby Babes giành được danh hiệu đầu tiên. Sau đó, cuộc cạnh tranh để có một suất đá chính trên hàng tiền đạo United vẫn diễn ra quyết liệt. Nhưng đến tháng Một năm 1958, Sir Bobby Charlton đã lập một cú hattrick vào lưới Bolton Wanderers và cho mọi người thấy được tài năng của ông. Điều đó đã làm huấn luyện viên không thể bỏ qua tiền đạo trẻ này trên hàng công của Quỷ Đỏ.
Một tháng sau, Charlton ghi hai bàn trong trận hòa 3-3 của United trước Partizan Belgrade giúp Busby Babes có được một chiếc vé vào vòng bán kết European Cup. Nhưng trên đường trở về, tai nạn thảm khốc đã xảy ra và Charlton nằm trong số những người bị thương. Mặc dù chấn thương không quá nặng nhưng phải đến một tháng sau ông mới có thể trở lại thi đấu.
Charlton chứng tỏ mình là một phần không thể thiếu trong công cuộc xây dựng lại đội bóng sau thảm họa Munich. Ông phải thi đấu ở nhiều vị trí khác nhau trong giai đoạn này, cho đến khi huấn luyện viên cho ông chơi tiền đạo cắm, Charlton đã đóng góp một phần hết sức quan trọng giúp United giành được các giải vô địch vào năm 1965 và 1967.
Những thành công của ông được tiếp nối cùng đội tuyển Anh. Ngay trước World Cup 1966, Charlton được nhận giải thưởng Football Writers’ Association Player of the Year và Cầu thủ xuất nhất Châu Âu năm đó. Ông tiếp tục đóng vai trò chủ chốt trong đội hình của Alf Ramsey và giúp đội tuyển Anh lần đầu tiên đứng trên đỉnh thế giới khi ghi hai bàn trong trận bán kết với Bồ Đào Nha. Ông tiếp tục gặt hái được nhiều thành công và trở thành cầu thủ khoác áo đội tuyển Anh nhiều nhất với 106 lần ra sân (trong đó có ba trận đeo băng đội trưởng). Ngoài ra, ông vẫn đang là cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhất trong lịch sử với 49 lần giúp Anh "xé lưới" đối thủ.
Mặc dù đã đạt được chiếc cup mà tất cả các cầu thủ trên thế giới đều khao khát được một lần chạm vào [World Cup], nhưng khoảnh khắc ngọt ngào và đáng nhớ nhất trong sự nghiệp của Charlton chính là vào tháng Năm năm 1968 khi ông dẫn dắt United giành được chiến thắng tại European Cup. Sir Bobby đã ghi hai bàn trong chiến thắng ở hiệp phụ trước Benfica với tỉ số 4-1 tại sân Wembley. Đối với Charlton chiến thắng này chính là động lực để ông cùng United xây dựng lại đội bóng sau thảm họa Munich. Ông đã có một cử chỉ hết sức cao đẹp khi không tham dự buổi lễ mừng chiến thắng, thay vào đó cầu thủ vĩ đại này đã một mình đi tưởng nhớ những người bạn kém may mắn đã mất trong tai nạn.
Sir Bobby Charlton tiếp tục cống hiến cho Quỷ Đỏ để rồi ông trở thành một trong bộ ba "vĩ nhân" của United gồm Best - Law - Charlton. Năm 1973, ông chính thức nói lời chia tay sân cỏ Old Trafford sau những năm tháng huy hoàng của mình. Ông đã có hai năm làm cầu thủ kiêm huấn luyện viên Preston North End trước khi từ chức vào tháng Tám năm 1975.
Sau đó, Charlton có một thời gian ngắn chơi bóng cho Waterford tại Cộng Hòa Ai Len vào năm 1976 trước khi làm giám đốc kỹ thuật tại Wigan Athletic, ở đây ông có thời gian làm huấn luyện viên tạm thời trong mùa giải 1982/1983.
Tháng 6 năm 1984, Charlton trở thành giám đốc của Manchester United, vị trí mà ông vẫn đang nắm giữ cho đến nay. Ngoài ra ông còn được trao tặng danh hiệu OBE, CBE và trở thành Sir Bobby Charlton vào tháng 6 năm 1994. Ông là đại sứ của Manchester United, của bóng đá Anh, của nền bóng đá thế giới và chính là cầu nối giữa quá khứ, hiện tại và tương lai.
..Những huyền thoại của Manchester United: Stan Pearson 15:08 09/02/2011 Mặc dù sự nghiệp bị chiến tranh Thế Giới Thứ Nhất ảnh hưởng không nhỏ nhưng khi hòa bình được lập lại, Stan Pearson là một trong những ngôi sao sáng nhất mà United có được.
Ngày sinh: 11/01/1919 Ngày kí hợp đồng: 01/12/1935 Trận đấu ra mắt: 13/11/1937 trong trận đấu gặp Chesterfield Tổng số bàn thắng: 148 Tổng số lần ra sân: 343 Vị trí: Tiền đạo Ngày rời United: 01/02/1954
Cầu thủ sinh ra tại Salford ngày 11 tháng Một năm 1919 đã từng thi đấu cho Adelphi Lads’ Club sau khi lọt vào mắt xanh của Louis Rocca, người phát hiện tài năng của United. Sau đó, ông kí hợp đồng với United vào tháng Mười hai năm 1935.
Tháng Năm năm 1937, ông trở thành cầu thủ chuyên nghiệp và sáu tháng sau đó, Pearson có trận đấu đầu tiên cho đội Một. Tuy nhiên, khi mới chỉ có được chỗ đứng tại đội hình chính, sự nghiệp của anh bị đe dọa vì chiến tranh nổ ra.
Trong vòng sáu năm chiến tranh, khi các trận đấu không thể diễn ra, ông đã chơi cho nhiều đội bóng như Newcastle United, Brighton, Hove Albion và Queens Park Rangers.
Trở lại Untied năm 1946, với việc Matt Busby ngồi vào ghế HLV, Pearson trở về với vị trí tiền đạo lùi quen thuộc và trở thành một trong những cầu thủ hay nhất vào thời điểm đó.
Ông đóng vai trò rất quan trọng trong đội hình của Matt Busby giành cúp F.A năm 1948 (Pearson ghi được cú hat-trick trong trận bán kết với Derby County, một bàn trong trận chung kết với Blackpool) và chức vô địch năm 1952.
Trong vòng bảy mùa bóng (từ 1946 tới 1953), Pearson chỉ vắng mặt duy nhất 13 trận và hỗ trợ rất tốt cho Jack Rowley. Là một cầu thủ rất kiên định, Pearson sở hữu những cú sút búa bổ và chính xác.
Sau khi bị mất vị trí vào tay cầu thủ trẻ Jackie Blanchflower tại mùa giải 1953/1954, ông chuyển tới Bury vào tháng Hai năm 1954 với mức phí 4.500 Bảng và sau đó trở thành cầu thủ kiêm HLV của Chester, nơi ông tiếp tục thi đấu tới 40 tuổi. Sau khi treo giày, Pearson đến làm việc tại bưu điện ở Prestbury, Cheshire.
..Những huyền thoại của Manchester United: Steve Bruce 15:42 10/02/2011 Hai tuần trước ngày sinh nhật thứ 27 của Bruce, Sir Alex đã bỏ 825.000 Bảng để đưa anh về từ Norwich City. Bruce cho thấy anh xứng đáng với từng xu Sir Alex bỏ ra và đây được coi là một trong những thương vụ thành công nhất của United.
Ngày sinh: 31/12/1960 Ngày kí hợp đồng: 17/12/1987 Trận đấu ra mắt: 19/12/1987 trong trận đấu gặp Portsmouth Tổng số bàn thắng: 51 Tổng số lần ra sân: 414 Vị trí: Trung vệ Ngày rời United: 01/06/1996
Bruce và Gary Pallister đã hợp thành một cặp trung vệ thép và giúp United có được ba chức vô địch quốc gia (năm 1993, 1994, 1996), chức vô địch cúp C2 châu Âu (1991), cúp F.A (năm 1994, 1996) và League Cup (năm 1992). Chắc không ai có thể quên được hai bàn thắng muộn của Bruce (cả hai đều được ghi bằng đầu) trong trận đấu với Sheffield Wednesday, qua đó mang về chức vô địch mùa giải 1992/1993 cho Quỷ Đỏ.
Bruce là cầu thủ được trưởng thành từ lò đào tạo Wallsend Boys Club, nơi đã phát hiện và đào tạo những tên tuổi lớn như Alan Shearer, Peter Beardsley hay Michael Carick. Anh đã chơi bóng cho đội tuyển của trường học tại Newcastle nhưng sau đó, ở tuổi 16, anh bị đội bóng quê hương, Sunderland, Bolton Wanderers, Sheffield Wednesday và Southport từ chối vì thể hình nhỏ bé. Sau đó, anh tìm được một công việc tại xưởng đóng tàu Swan Hunter nhưng một tuần trước khi bắt đầu công việc, Bruce được đội Gillingham nhận.
Sau trận đấu đầu tiên cho Gills ở đầu mùa giải 1979/1980, khi mới 17 tuổi, Bruce đã thi đấu tổng cộng 200 trận cho CLB trước khi chuyển tới Norwich với giá 135.000 Bảng vào tháng Tám năm 1984. Tại sân Carrow Road, Bruce có được chức vô địch League Cup năm 1985 và chức vô địch giải hạng Hai một năm sau đó. Mặc dù thi đấu rất ấn tượng, giành được nhiều danh hiệu ở Old Trafford, Bruce chưa bao giờ được gọi vào đội tuyển Anh.
Bruce rời Quỷ Đỏ dưới dạng chuyển nhượng tự do để tới Birmingham City vào năm 1996, sau chín năm gắn bó, thi đấu 414 trận và ghi được 51 bàn. Với khả năng sút penalty chính xác, anh gia nhập danh sách những cầu thủ ghi được nhiều bàn thắng nhất cho CLB tại mùa giải 1990/1991 với 19 lần lập công trên tất cả các mặt trận.
Năm 1998, ông bắt đầu công tác huấn luyện tại Sheffeild United khi đóng vai trò cầu thủ kiêm HLV. Sau đó, ông chuyển sang dẫn dắt Huddersfield Town, Wigan Athletic và Crystal Palace. Hiện nay Steve Bruce đang là HLV của Sunderland và ông thu được nhiều thành công tại đây.
Những huyền thoại của Manchester United: Tony Dunne 15:40 12/02/2011 Một người hùng không phổi của Sir Matt Busby trong những năm 1960, Tony Dunne là một trong những trung vệ xuất sắc nhất trong lịch sử United.
Ngày sinh: 24/7/1941 Ngày ký hợp đồng: 01/04/1960 Trận đấu ra mắt: 15/10/1960 trong trận đấu gặp Burnley Tổng số bàn thắng: 2 Tổng số lần ra sân: 535 Vị trí: Hậu vệ Ngày rời United: 01/08/1973
Ký hợp đồng với Quỷ Đỏ năm 1960 từ Shelbourne để hỗ trợ cho Noel Cantwell hoặc Shay Brennan, cơ hội đã đến với Dunne khi ông được vào thay Brennan trong trận chung kết cúp F.A với Leicester City năm 1963 (và United giành chiến thắng). Mạnh mẽ, tốc độ, Dunne trở thành hòn đá tảng trong hàng phòng ngự của United và ông chỉ vắng mặt sáu trận trong bốn mùa giải tiếp theo.
Chức vô địch cúp F.A năm đó chỉ là sự khởi đầu đối với cầu thủ người Ai-len này. Ông đã giúp United có thêm chức vô địch quốc gia năm 1965, 1967 và chức vô địch châu Âu năm 1968. Ông đã thi đấu tất cả các trận và cũng như các cầu thủ đã ghi bàn tại giải đấu, ông xứng đáng với danh hiệu đó.
Ông rời United tháng Tám năm 1973 để chuyển tới Bolton theo dạng chuyển nhượng tự do. Có lẽ ông đã rời Old Trafford quá sớm khi tại CLB mới, Dunne thi đấu hơn 200 trận nữa. Trong cả sự nghiệp, ông đã thi đấu tổng cộng hơn 700 trận đấu. Ông có 33 lần khoác áo đội tuyển quốc gia Ai-len trong vòng 14 năm. Ông được bầu chọn là cầu thủ Ai-len xuất sắc nhất năm 1969, danh hiệu hiếm khi dành cho cầu thủ ở hàng phòng ngự.
..Những huyền thoại của Manchester United: Wayne Rooney 15:45 13/02/2011 Wayne Rooney đã bắt đầu sự nghiệp tại Old Trafford vào tháng Chín năm 2004 khi anh lập hat-trick vào lưới Fenerbahce ngay trong trận đầu tiên.
Ngày sinh: 24/10/1985 Ngày kí hợp đồng: 31/8/2004 Trận đấu ra mắt: 28/9/2004 trong trận đấu gặp Fenebahce Tổng số bàn thắng: 133 Tổng số lần ra sân: 295 Vị trí: Tiền đạo Ngày rời United:
Anh chuyển đến từ Everton, CLB mà anh yêu thích từ thuở nhỏ, vài tuần trước đó, và trở thành cầu thủ tuổi teen đắt giá nhất thế giới. Thế nhưng không phải đợi đến khi Rooney thi đấu ấn tượng trong màu áo Everton thì United mới biết đến anh. Những nhân viên tại trung tâm Carrington đã biết đến Wayne Rooney từ đó rất lâu rồi.
"Khi đội U-9 của United thi đấu với các cầu thủ nhí của Everton, họ đã gây ấn tượng rất mạnh với chúng tôi", HLV đội trẻ hiện nay [Paul McGuinness] nhớ lại. "Rooney đã ghi vài bàn [chính xác là sáu] nhưng bằng những cách khác nhau. Có bàn thắng ghi bằng đầu theo kiểu truyền thống, một bàn theo kiểu xe đạp chổng ngược. Đối với một chú nhóc tám tuổi, đó là một điều rất đặc biệt".
Vì vậy, phong độ ấn tượng của Rooney trong màu áo United không khiến nhiều người ngạc nhiên. Hơn nữa, những gì diễn ra tiếp theo được coi như là hiển nhiên. Cuối mùa giải 2004/2005, Rooney đã có 17 bàn thắng sau 43 lần ra sân và được nhận giải 'Cầu thủ trẻ xuất sắc nhất năm'.
Mùa giải thứ hai của Rooney tại Old Trafford một lần nữa chứng kiến những tiến bộ của anh. Cuối mùa giải đó, Rooney có được 19 bàn sau 48 trận đấu và được trao danh hiệu Sir Matt Busby Player of the Year (do các fan bình chọn) và 'Cầu thủ trẻ xuất sắc nhất năm'. Tiền đạo trẻ này hi vọng có được một mùa giải thành công hơn nữa mặc dù phải trải qua kì World Cup 2006 không thật sự thành công. Rooney đã ghi 23 bàn cho United, giúp đội bóng có được chức vô địch Carling Cup và danh hiệu vô địch đầu tiên trong ba năm.
Trong mùa giải 2007/2008, Cristiano đã liên tiếp nổ súng nhưng Rooney cũng có được 18 bàn trong đó có bốn pha lập công tại đấu trường châu Âu. Đối tác trên hàng công của anh, Carlos Tevez, cũng có 19 bàn thắng và họ là những nhân tố chính giúp United giành chức vô địch Premier League và Champions League.
Tuy nhiên, Rooney được các fan ngưỡng mộ không chỉ vì những bàn thắng mà còn lòng trung thành đối với đội bóng. Mỗi khi được vào sân, Rooney đều thi đấu với 100% khả năng và không bao giờ chấp nhận bỏ cuộc. Những tính cách đó khiến cho các cổ động viên luôn yêu mến anh và dễ dàng bỏ qua, tha thứ cho những hành động nóng nảy, bốc đồng của cầu thủ trẻ này.
Rooney có khả năng thích ứng với nhiều vị trí khác nhau. Mặc dù là một tiền đạo cắm hoặc tiền đạo lùi nhưng Rooney cũng thi đấu rất tốt khi được xếp ở cánh. Sở hữu tốc độ và nhãn quan chiến thuật xuất sắc, Rooney có thể tạo cơ hội cho các đồng đội dứt điểm.
Những tưởng sự xuất hiện của Berbatov tại Old Trafford sẽ khiến tầm hoạt động của Rooney giảm đi nhưng hai tiền đạo này đã tạo ra một cặp tiền đạo vô cùng nguy hiểm. Vào tháng Một năm 2009, Rooney đã nổ súng trong năm trận đấu liên tiếp tại Premier League.
Một tháng trước đó, anh và các đồng đội đã giành được chức vô địch thế giới các CLB tại Nhật Bản (Rooney ghi bàn trong trận chung kết). Mùa giải 2008/2009, tiền đạo người Anh đã có được chức vô địch thứ ba liên tiếp và cùng United lọt vào trận chung kết Champions League (United thua Barcelona).
Rooney đã khởi đầu mùa giải 2009/2010 với tình trạng thể lực tốt nhất và anh ghi bàn trong hai trận gặp Chelsea, trong trận Community Shield và trận gặp Birmingham CIty. Trong trận đấu với Wigan tại DW Stadium (Man United thắng 5-0) ngày 22 tháng Tám, Rooney đã có được bàn thắng thứ 100 và 101 trong màu áo Quỷ Đỏ.
thanhdat_206 | | | | | |
| | | | | | | khanh_pro3007
Tổng số bài gửi : 417
Join date : 12/12/2009
Age : 29
Đến từ : bàn cuối, dãy ngoài,lớp 9a1(2008-2009),tầng 2 CLC
| | | | | | Tiêu đề: Re: góc MU(chuyên mục mới của forum) Sat Jul 30, 2011 5:54 am | |
| |
| | | | | | | thanhdat_206
Tổng số bài gửi : 192
Join date : 09/07/2011
Age : 27
Đến từ : 9a3 vip
| | | | | | Tiêu đề: Re: góc MU(chuyên mục mới của forum) Sun Jul 31, 2011 5:20 pm | |
| | | | | PHẦN 9:Sáu trận đại chiến kinh điển nhất giữa Manchester United và Liverpool Đã từ lâu, cuộc chạm trán giữa hai màu đỏ thống trị nước Anh luôn là tâm điểm chú ý của tín đồ túc cầu giáo trên khắp thế giới. Không chỉ vì danh hiệu, trận đấu giữa hai đội bóng dày thành tích nhất trong lịch sử nước Anh còn là trận cầu của danh dự và lòng tự tôn. Có lẽ vì thế mà mỗi lần đối đầu, hai đội bóng đều đem lại cho khán giả những trận cầu kịch tích mãn nhãn. Sáu trận đấu được xem là máu lửa nhất, kinh điển nhất đã được bầu chọn bởi tờ Independent như sau:
1988 Liverpool 3-3 Man Utd: Peter Beardsley, Steven McMahon và Gillespie ghi ba bàn thắng để Liverpool dẫn trước United 3-1. Tuy nhiên, với một bàn từ trước, Bryan Robson đã hoàn thành cú đúp để Gordon Strachan ghi bàn ấn định tỉ số 3-3 đem về một điểm cho đội chủ sân Old Trafford. Cuối mùa, Liverpool đăng quang ngôi vô địch nhưng United đã đuổi theo sát nút.
1994 Liverpool 3-3 Man Utd: Giggs, Steve Bruce và Denis Irwin liên tiếp ghi 3 bàn thắng và giúp United có lợi thế lớn với tỉ số 3-0. Nhưng cú đúp của Nigel Clough và pha đánh đầu như đạn xé của Neil Ruddock đã cứu thua cho The Kops, đồng thời giúp HLV đương thời của họ là Graeme Souness khỏi bị sa thải sớm.
1995 Man Utd 2-2 Liverpool: Sau 6 tháng bị treo giò kể từ ngày Eric Cantona tung một cú song phi vào người cổ động viên Crystal Palace, vị vua của United đã đánh dấu sự trở lại của mình bằng pha ghi bàn trên chấm penalty và ăn mừng ấn tượng bằng một pha nhảy múa bên cây cột căng lưới khung thành.
2003 Liverpool 2-0 Man Utd: Steven Gerrard và Michael Owen đã cho United một trận đấu đáng quên ở sân Thiên Niên Kỷ trong trận chung kết League Cup năm 2003. Gerard Houllier là người dãn dắt Liverpool khi đó.
1996 Man Utd 1 Liverpool 0: Sự hồi hộp của FA Cup còn được nhân thêm nhiều lần khi hai ông lớn gặp nhau ở Wembley trong trận chung kết. Trước đó, United đã hoàn thành cú hattrick vô địch giải Ngoại hạng trong vòng 4 năm. Mặc dù tốn rất nhiều giấy mực của báo giới và bao nhiêu trông chờ của CĐV, trận đấu diễn ra khá tẻ nhạt. Pha bóng đáng chú ý nhất là cú volley của King Eric 5 phút trước khi trận đấu kết thúc, cũng là bàn thắng duy nhất của trận đấu đem về chiếc Cup FA cho United.
2010 Man Utd 3-2 Liverpool: Khi Dimitar Berbatov hoàn thành cú hattrick trong mơ của mình cũng là lúc United đặt dấu chấm hết cho tinh thần thi đấu ngoan cường của Liverpool. Gerrard lập cú đúp sau 2 bàn thắng của Berbatov bên phía United, nhưng pha đánh đầu cận thành của tiền đạo người Bulgaria trước giờ nghỉ 6 phút đã làm lu mờ tất cả.
thanhdat_206 | | | | | |
| | | | | | | thanhdat_206
Tổng số bài gửi : 192
Join date : 09/07/2011
Age : 27
Đến từ : 9a3 vip
| | | | | | Tiêu đề: Re: góc MU(chuyên mục mới của forum) Sun Jul 31, 2011 5:28 pm | |
| | | | | PHẦN 10:.Munich 06/02/1958: Ngày đen tối trong lịch sử Ngày mùng 6 tháng Hai sẽ không bao giờ ngừng quay vòng trên mỗi quyển lịch, và với những người hâm mộ Quỷ Đỏ, đó sẽ là ngày họ không bao giờ quên.
Quay trở lại năm 1958, ngày hôm đó có lẽ là ngày đen tối nhất, bi thảm nhất trong lịch sử của Manchester United khi 23 người, bao gồm 8 cầu thủ và 3 quan chức của CLB đã ra đi mãi mãi khi chiếc máy bay của họ gặp nạn tại sân bay Munich.
Trên đường trở về sau chuyến làm khách trên sân của Sao Đỏ Belgarde, chiếc máy bay dừng lại tại Munich để tiếp thêm nhiên liệu. Sau hai nỗ lực cất cánh trở lại thất bại, trong lần thứ 3 chiếc máy bay đã nổ tung.
21 người đã thiệt mạng ngay lập tức sau vụ nổ. Cơ trưởng Kenneth Rayment cũng ra đi sau đó vài tuần do vết thương quá nặng, trong khi Duncan Edwards [1 trong 8 nạn nhân] đã không thể chiến thắng được thần chết sau 15 ngày chống chọi. Thảm kịch này là một phần không thể xóa nhòa trong lịch sử của Manchester United. Sir Matt Busby đã vượt qua nỗi đau tưởng chừng như không thể lành để xây dựng lại một đội bóng tuyệt vời, đội bóng đã mang lại chiếc cup châu Âu 10 năm sau đó.
Roger Byrne (28), Eddie Colman (21), Mark Jones (24), David Pegg (22), Tommy Taylor (26), Geoff Bent (25), Liam Whelan (22) và Duncan Edwards (21) là những cầu thủ đã thiệt mạng, cùng với thư ký CLB - Walter Crickmer, HLV thể lực - Tom Curry và trợ lý Bert Whalley.
Tám phóng viên đã thiệt mạng - Alf Clarke, Tom Jackson, Don Davies, George Fellows, Archie Ledbrook, Eric Thompson, Henry Rose, và Frank Swift. Ngoài ra còn có cơ trưởng - Ken Rayment, Willie Satinoff - bạn của Sir Matt Busby. Đại diện của hãng du lịch - Bela Miklos và Tom Cable - thành viên phi hành đoàn.
Vụ tai nạn máy bay tại Munich ngày 6 tháng Hai năm 1958 đã cướp đi mạng sống của 23 hành khách. Tại đây, ManUtd.com tưởng nhớ tới 8 cầu thủ United và 3 nhân viên đã tử vong với những lời tri ân đẹp đẽ nhất.
Roger Byrne - 28 tuổi, hậu vệ cánh. 277 lần ra sân trong màu áo United có 19 bàn thắng. 33 lần khoác áo đội tuyển Anh.
"Một cầu thủ chơi với phong cách quý tộc. Anh có những pha di chuyển mạnh mẽ. Roger rất nhanh nhưng anh vẫn làm chủ được khả năng di chuyển của mình một cách xuất sắc, giống như Nureyev", Sir Matt Busby nói.
Geoff Bent - 25 tuổi, hậu vệ cánh. Có 12 lần khoác áo Quỷ Đỏ.
"Khi Geoff ngày một chín chắn - trong những năm tuổi 20, có rất nhiều CLB muốn có anh nhưng Bent đã chọn lựa ở lại và trung thành với United. Khả năng soạc bóng của anh ấy thật tuyệt vời. Roger Byrne là mẫu cầu thủ có lối chơi rất xông xáo và năng nổ. Đó cũng chính là lý do tại sao anh lại có số lần ra sân ít như vậy. Tuy vậy, Byrne đủ xuất sắc để có một vị trí trong bất kì đội bóng nào", Jimmy Murphy phát biểu.
Eddie Colman - 21 tuổi, trung vệ. Có 107 trận khoác áo United, ghi được 2 bàn thắng.
"Eddie không chỉ là một chàng trai vui tính mà còn là một cầu thủ tuyệt vời. Anh ấy luôn làm chủ được trái bóng, không bao giờ sút nó mà không có mục đích. Rất khó để vượt qua được Eddie. Anh nổi tiếng với khả năng tranh chấp bóng của mình", Wilf McGuinness.
David Pegg - 22 tuổi, tiền đạo. Có 148 lần khoác áo United, ghi được 28 bàn thắng. Từng một lần chơi cho tuyển Anh.
"David là một tài sản lớn với bất cứ đội bóng nào bởi anh là một tài năng thiên bẩm. David rất, rất thông minh. Đó là tiền vệ cánh trái xuất sắc nhất của chúng tôi", Sir Matt Busby.
Mark Jones - 24 tuổi, trung vệ. Có 120 lần khoác áo United, ghi được một bàn thắng.
"Sinh trưởng tại Yorkshire, Mark là một người đồng nghiệp vô cùng đáng mến. Tuy nhiên, ở trên sân, anh ấy là một hậu vệ rất chắc chắn, mạnh mẽ. Không ai có thể coi thường anh ấy dù trong hay ngoài sân", Bill Foulkes.
Duncan Edwards - 21 tuổi, trung vệ. Anh có 175 lần ra sân trong màu áo United và ghi 21 bàn thắng. Ducan cũng thi đấu 18 lần cho đội tuyển Anh và 5 lần sút tung lưới đối phương.
"Khi nghe mọi người ca ngợi Muhammad Ali là cầu thủ xuất sắc nhất thế giới, tôi đã cười. Đối với chúng tôi, người xuất sắc nhất chính là Duncan Edwards", Jimmy Murphy.
"Đó là người duy nhất tôi cảm thấy mình chưa xuất sắc bằng", Sir Bobby Charlton.
Tommy Taylor - 26 tuổi, tiền đạo. Anh thi đấu cho United 189 trận và ghi 128 bàn. Tommay có 19 lần khoác áo đội tuyển Anh và có cho mình 16 bàn.
"Tôi đánh giá anh ấy là cầu thủ của mọi thời đại, tiền đạo trung tâm xuất sắc nhất thời điểm đó. Anh ấy có lẽ vẫn chưa nhận ra được hết khả năng của mình. Anh ấy là ví dụ điển hình cho một chàng trai sinh trưởng tại vùng Yorkshire. Một cầu thủ tuyệt vời", Bill Foulkes.
Liam 'Billy' Whelan - 22 tuổi, tiền đạo. Anh thi đấu cho United 96 trận và ghi được 52 bàn. Billy từng 4 lần khoác áo đội tuyển Cộng hòa Ai-len.
"Billy làm ảo thuật với trái bóng bằng đôi chân của mình. Tôi thực sự không nghĩ rằng anh ấy biết làm cách nào có thể chơi được tốt hơn thế. Một tiền đạo đẳng cấp thế giới. Không có nghi ngờ gì về điều đó. Tầm quan sát và khả năng chuyền bóng là những điểm mạnh khác của chàng trai này", Albert Scanlon.
Walter Crickmer, thư ký CLB/ Tom Curry, HLV/ Bert Whalley, HLV.
"Walter Crickmer luôn nhắc nhở tôi về việc tạo động lực thi đấu. Tom Curry, ông được chúng tôi tôn trọng như một người cha. Và Bert Whalley có những sự giúp đỡ rất lớn cho tôi khi tôi còn đi làm công việc bán thời gian", Bill Foulkes.
thanhdat_206 | | | | | |
| | | | Tiêu đề: Re: góc MU(chuyên mục mới của forum) | |
| |
| | | Thông điệp: ****************Hãy cùng chia s? v?i b?n bè b?ng cách ****************Copy du?ng link du?i dây g?i d?n nick yahoo b?n bè! |
| góc MU(chuyên mục mới của forum) | |
|
Trang 1 trong tổng số 1 trang | | | Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
|